Lại một đêm đi/ên cuồ/ng nữa trôi qua.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi chỉ biết hít không khí lạnh vào phổi.
Mỏi nhừ, đ/au ê ẩm, người nặng trịch.
Tôi lê bước xuống giường, Uất Cẩn Diễn đang nói chuyện điện thoại ngoài ban công.
Tôi vừa bước tới.
Đã nghe thấy Uất Cẩn Diễn nói.
"Không cần sắp xếp mai mối cho con, con đã có bạn trai rồi."
"Bạn trai thì đương nhiên là nam rồi."
Tôi sắp n/ổ tung.
Uất Cẩn Diễn đang công khai với người nhà.
Tôi kéo cửa ban công rầm một tiếng, Uất Cẩn Diễn quay đầu lại.
"Không nói nữa, em ấy dậy rồi."
Đợi Uất Cẩn Diễn cúp máy, tôi mới bước ra.
"Anh đi/ên rồi à?"
Uất Cẩn Diễn kéo tôi lại, hôn một cái lên môi tôi.
"Ừm?"
Thấy đối phương hoàn toàn không để tâm, tôi hít một hơi thật sâu.
"Anh công khai với người nhà rồi?"
"Ừ, vừa công khai xong."
Uất Cẩn Diễn thản nhiên đáp.
Tôi sốt ruột: "Thế họ nói gì? Có phải là......"
Tôi ngừng lại, vài ý nghĩ tiêu cực hiện lên trong đầu tôi, "Bảo anh chia tay? Hay bảo anh đi khám bệ/nh?"
Nhiều phụ huynh không thể chấp nhận chuyện con mình yêu đồng tính được.
Uất Cẩn Diễn nhướng mày.
"Không đâu, mẹ anh bảo có rảnh thì dắt em về chơi."
Tôi đang lo sốt vó, lời Uất Cẩn Diễn khiến tôi sững người.
Anh ấy véo nhẹ cổ tôi.
"Lo lắng cho anh à?"
"... Ừ."
Uất Cẩn Diễn im lặng một lát, rồi khẽ cười.
"Nếu họ không đồng ý, anh sẽ dẫn em trốn đi."
"Trốn đi hợp với thanh niên thôi."
Nụ cười của Uất Cẩn Diễn tắt lịm.
Anh ấy nheo mắt, "Em thấy anh già rồi à?"
Tôi linh cảm chuyện chẳng lành, vội lùi một bước dài, lắc đầu như chong chóng.
"Không già đâu không già, anh càng già càng dẻo dai…”
"Ối, tuổi anh vừa đẹp."
Uất Cẩn Diễn cười không nổi.
"Tối nay đừng ngủ nữa."
Vì bản thân mình, tôi do dự một chút, rồi tiến tới ôm cổ Uất Cẩn Diễn.
Anh ấy vẫn mặt lạnh như tiền, "Em xin lỗi anh cũng không tha đâu."
Tôi hôn anh một cái.
"Thích anh, muốn đi cùng anh đến già."
Bình luận
Bình luận Facebook