Hữu Tình Mật Ý

Chương 5

11/07/2024 16:02

5.

Lần đầu tiên nhìn thấy Quý Hằng, hắn vẫn là một đứa nhỏ g/ầy còm, đâu có điểm nào giống với thiếu niên phong lưu tuấn tú bây giờ chứ.

Tướng quân trấn thủ ở biên cương, nhất định phải để gia quyến ở kinh thành, một là để làm con tin, hai là để lưu lại huyết mạch.

Cha mẹ ta tình cảm sâu đậm, trước khi thành thân, cha ta đã lập lời thề tuyệt đối sẽ không nạp thiếp.

Lúc mẹ sinh ta ra, đ *a u một ngày một đêm, cha ta đ *a u lòng, cộng thêm việc chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, cho nên chỉ có một nữ tử là ta.

Năm ta lên sáu, cuối cùng mẹ ta cũng không chịu đựng nổi mấy lời phàn nàn cáo trạng vì sự nghịch ngợm của ta nên đã một cước đ/á ta vào tuần phòng doanh.

Thống lĩnh tuần phòng doanh là đồng nghiệp trong quân với cha ta, ông rất nghiêm túc, có khả năng chiến đấu xuất sắc, am hiểu nhất là trị mấy đứa trẻ trêu mèo chọc chó không nghe lời như ta.

Lần đầu tiên ta gặp Quý Hằng là ở chỗ này.

Quý Hằng tới chỗ này không phải vì không nghe lời mà là vì cơ thể yếu đuối, thường xuyên bị bệ/nh nên mới bị cha hắn đưa tới nơi này.

Tuy hắn lớn hơn ta hai tuổi nhưng cái đầu còn không to bằng ta, ngay cả thể lực và kỹ năng cũng không bằng ta.

Ta luôn không biết nặng nhẹ, lúc hai người một tổ luyện tập, chỉ sau mấy chiêu, Quý Hằng đã bị ta đ á nh cho mặt mũi bầm dập.

Nhưng hắn lại rất bướng bỉnh, so với những đứa trẻ cùng tuổi, cho dù hắn có bị đ á nh bị thương cả người, hắn cũng sẽ cắn răng không rên một tiếng.

Ta có hơi không đ á nh lòng: “Ta nhẹ tay hơn nhé?”

Quý Hằng lau mặt, bình tĩnh nói: “Không cần.”

Kiểu tính cách thấy qu/an t/ài cũng không đổ lệ này khiến ta sâu sắc cảm nhận được, người này có thể sống chung được với ta.

Vì để giữ lại vị bằng hữu tốt này, ta về lục lọi nhà kho nhỏ của cha, lôi hết đống th uố c trị thương tốt nhất mà cha ta cất giấu ra, tính thêm cả mấy đơn th uố c dược thiện mà cha tìm cho mẹ nữa, gói hết thành một bao to đưa cho Quý Hằng.

Hy vọng có thể giúp hắn khỏe mạnh hơn.

Có thể chịu đò/n tốt hơn.

Nhưng cho dù là th uố c hay dược thiện thì cũng không có hiệu quả nhanh như vậy, hắn vẫn g/ầy yếu như cũ.

Nhiều lúc ta đã nghĩ rằng, nếu thực sự không được thì sau này ta sẽ bảo vệ hắn.

Ta cứ tưởng rằng tình bạn này của chúng ta sẽ kéo dài lâu hơn nữa.

Không bao lâu sau, cha hắn phát hiện ra rằng, đưa Quý Hằng đến tuần phòng doanh không chỉ không rèn luyện được sức khỏe cho hắn, ngược lại càng có nhiều các vết bầm tím trên cơ thể g/ầy yếu của hắn.

Thiếu sư đại nhân chỉ sợ không đợi được ngày con trai khỏe mạnh thì ngay cả con cũng không còn nữa nên quyết định đưa Quý Hằng rời khỏi tuần phòng doanh, tiến cung làm thư đồng.

Vì thế ta còn cảm thấy tiếc h/ận, cảm thấy không có người này nên tuần phòng doanh trở nên vắng vẻ biết bao.

Có điều, chẳng bao lâu sau, cha ta gửi tới một lá thư, mang ta đến biên cương.

Ở nơi đó, ta gặp lão các chủ của Ám các, ông ấy thấy ta căn cốt thanh kỳ (*) nên nhận ta làm đồ đệ, dạy ta bản lĩnh thực sự.

Việc học quá nặng nề và phức tạp, ta cũng quăng luôn người đồng bọn bướng bỉnh không chịu khuất phục đó ra sau đầu.

(*): ý là xươ/ng rất đặc biệt, rất có khả năng trở thành cao thủ võ thuật, từ này thường được sử dụng trong tiểu thuyết võ hiệp.

Gặp lại Quý Hằng cũng đã là bảy năm sau.

Sư phụ dẫn ta đi làm nhiệm vụ đầu tiên, người đưa tình báo đến là Quý Hằng.

Thời gian bảy năm cũng đủ khiến cho thiếu niên thay da đổi thịt, biến hắn trở thành kiểu người mà chỗ nào ta cũng thích.

Chỉ là khung cảnh của cuộc gặp gỡ này không được tốt đẹp cho lắm.

Hắn ngọc thụ lâm phong, thiếu niên khí phách.

Còn ta quần áo tả tơi, giống hệt một tên ăn mày.

Có hơi thảm.

Danh sách chương

5 chương
11/07/2024 16:02
0
11/07/2024 16:02
0
11/07/2024 16:02
0
11/07/2024 16:01
0
11/07/2024 16:01
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận