Bị bắt gian là vào buổi sáng.
Cầm giấy kết hôn là buổi chiều.
Tôi thật không ngờ, chỉ vì thất tình mà uống hơi nhiều một chút, cuối cùng lại lỡ trao cả cuộc đời mình ra ngoài.
"Hu... Chi Chi, giờ phải làm sao đây..."
Trong quán bar, tôi khóc nức nở trong vòng tay người chị em thân thiết Từ Chi.
Từ Chi cầm tờ giấy chứng nhận kết hôn của tôi, nhếch môi:
"Gh/ê thật đấy, mới có một đêm không gặp thôi mà Cố Thận - ông hoàng đ/ộc thân nổi tiếng cũng bị cậu lôi lên giường rồi dắt đi đăng ký luôn. Cậu là tốc độ ánh sáng đấy à."
"Hu hu hu…"
Tôi khóc càng dữ dội.
Nam thần của tôi cưới người khác đã đủ đ/au rồi.
Vậy mà vì buồn quá, tôi uống nhiều vài ly, cuối cùng tự dâng mình cho kẻ th/ù truyền kiếp.
Thế mà con nhỏ này còn chọc cho đ/au thêm.
Chưa hết, Từ Chi còn ghé sát tai tôi, nhỏ giọng như đang phỏng vấn ngôi sao:
"Ê, chị em tốt, tớ hỏi thật, Cố Thận… dáng người ra sao? Kỹ thuật có đỉnh không?"
Dù đầu óc tôi tối qua có hơi mơ hồ, nhưng bị hỏi vậy, hình ảnh vẫn lờ mờ hiện lên-
Cơ ng/ực rắn chắc, cơ bụng tám múi, đường nhân ngư gợi cảm…
Á! Kiều Dĩ An, mày đang nghĩ cái q/uỷ gì vậy!
Tôi bực mình túm lấy lon bia trên bàn, một hơi nốc cạn, đ/au khổ nói:
"Hu hu… Tớ muốn ly hôn! Tớ không muốn ở với anh ấy!"
Lúc bị bắt quả tang, hai bên gia đình đều có mặt.
Việc tôi và anh ấy dính vào nhau đúng như mong đợi của các bậc phụ huynh.
Một bên bị mất danh tiết, một bên bị ép trách nhiệm.
Ép tới ép lui, cuối cùng cũng bị đẩy đến cục dân chính.
Sổ hộ khẩu xuất hiện đúng lúc, kết cục đành phải chấp nhận.
Từ Chi bĩu môi, kéo tôi dậy:
"Thôi đừng khóc nữa, có gì đáng để khóc đâu."
"Đi, tớ dắt cậu đi xem trai đẹp nhảy thoát y."
"Bảo đảm kỹ thuật bọn họ ăn đ/ứt cái tên Cố Thận vô dụng kia."
Cô ấy kéo tôi chui qua đám đông tiến thẳng đến gần sân khấu.
Không thể phủ nhận, trên sân khấu là một đám nam vũ công đẹp trai cao to đang nhảy theo nhạc, l/ột đến mức chỉ còn mỗi một mảnh vải che thân.
Bên dưới, hội chị em hú hét rần rần, mắt sáng như đèn pha, gào thét đòi tụt thêm.
Từ Chi đưa tôi mấy tờ tiền đỏ, cười x/ấu xa:
"Nhét vào quần họ, tiện tay sờ vài phát."
Không hổ danh là con nhà du học, đúng là lối chơi cũng cao cấp hơn người.
Tôi lúc này quên sạch nỗi đ/au bị ép cưới.
Lau nước mắt, tôi dán mắt vào sân khấu, tim đ/ập rộn ràng.
Một chàng vũ công cơ bắp cuồn cuộn áp sát.
Tôi bắt chước Từ Chi, nhét tiền vào cạp quần anh ta, tay còn lén sờ mấy đường cơ bụng.
"Á... chạm được rồi..."
Tôi reo lên thích thú.
Giờ thì tôi đã hiểu tại sao Từ Chi nghiện bar đến thế.
Nhìn những cơ bụng cuồn cuộn kia, ai mà không thích cho được?
Ánh mắt tôi dán vào chàng trai dáng vẻ nho nhã, vòng ba căng tròn khiến người ta chỉ muốn...
"Ê ê..."
Từ Chi đang chơi đi/ên cuồ/ng bỗng hốt hoảng kéo tôi:
"Ch*t mẹ, Kiều Dĩ An, nhìn xem ai kia kìa."
Tôi gạt đi:
"Kệ đi, đừng làm phiền tớ ngắm trai."
Nhưng vẻ mặt cô ấy rất kỳ lạ, mắt vẫn liếc về phía sau lưng tôi.
Từ Chi sốt ruột:
"Tôi không liên quan nhé, là con này tự ý đi xem trai đấy!"
Nói rồi cô đẩy tôi ngã chúi về phía sau.
Tôi loạng choạng ngã vào vòng tay ấm áp của một người đàn ông.
Ngẩng mặt lên, tôi chạm ngay ánh mắt gi/ận dữ của Cố Thận.
"Kiều Dĩ An, em giỏi thật đấy."
"Vừa mới cầm giấy kết hôn xong đã chạy đến bar sờ trai, em nghĩ anh ch*t rồi à?!"
Bình luận
Bình luận Facebook