Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Là một người có khuynh hướng phản xã hội hiếm có, tôi thích tự mình đặt ra luật chơi.
Ban đầu, đó chỉ là một mini-game tìm điểm khác biệt trên ứng dụng nhỏ. Sau khi nâng cấp, nó biến thành game trinh thám 300 màn, xem ảnh tìm bằng chứng.
Dần dần độ khó tăng lên, bạn thân cầm điện thoại đến tìm tôi: "Nhóm chơi chung game nói vượt ải sẽ có phần thưởng đặc biệt, nghe họ nói mà tớ ngứa ngáy quá đi."
....
Loại game nhỏ này mà cũng có nhóm riêng?
Thôi được, vì cô ấy thích mà.
Giang Ngưng nói: "Nghe nói hiện chưa mấy người qua màn, có nạp tiền cũng không được..."
Cũng không khó đến thế chứ, tôi cầm lên chơi lắt nhắt ba ngày đã qua màn rồi mà?
Giang Ngưng hào hứng xoa xoa bàn tay: "Cảm giác gian lận thật đã quá! Phần thưởng đặc biệt, ta đến đây!"
[Ting. Chúc mừng hoàn thành thử thách, bắt đầu vào giai đoạn sàng lọc nhân cách. Bạn có muốn bắt đầu trả lời câu hỏi ngay bây giờ?]
Giang Ngưng hăng hái nhấn [Có]. Rồi phát hiện có ba trăm câu hỏi.
Giang Ngưng: "......"
Tôi thuận tay đón lấy, câu đầu tiên là: [Nếu bạn là kẻ gi*t người hàng loạt, bắt được ba người và định gi*t họ, hỏi bạn định gi*t thế nào?]
Hửm? Câu này thú vị đấy.
"Để tớ trả lời."
Giang Ngưng tức gi/ận: "Nếu trả lời xong vẫn còn nữa, hoặc bắt nạp tiền, thì không chơi nữa."
Tôi cười: "Được."
Chẳng mấy chốc tôi đã trả lời xong.
Tôi: "Ngưng Ngưng, mở quà thôi."
Giang Ngưng lao đến như bay.
[Ting, chúc mừng bạn đã vượt qua sàng lọc nhân cách và trí tuệ.]
[Xin x/á/c nhận gói quà tặng của bạn.]
[X/á/c nhận.]
Rồi nụ cười háo hức mong chờ của Giang Ngưng dần biến dạng.
Cái gọi là "phần thưởng đặc biệt", hóa ra lại là một "hồ sơ t/ử vo/ng".
Đầu tiên là ảnh hiện trường t/ử vo/ng, hình như là một thiếu niên ch*t do ngã từ cao tầng.
Ảnh chụp cực kỳ rõ nét, lại còn chụp từ nhiều góc độ khác nhau. Không chỉ thấy được tứ chi biến dạng của thiếu niên sau khi ngã ch*t, mà còn có cả ảnh cận mặt.
Cảm giác đầu tiên của tôi là - một cái ch*t "tươi mới" làm sao.
Ngoài ra còn có hồ sơ của cậu bé.
[Họ tên: Triệu Sùng. Tuổi: 14. Chiều cao: 166cm. Cân nặng: 60kg.]
[Thời gian t/ử vo/ng: 14 giờ 15 phút 47 giây ngày 1 tháng 6 năm 2013.]
Những thứ khác thì thôi, nhưng thời gian t/ử vo/ng chính x/á/c đến từng giây khiến người ta có cảm giác kỳ lạ, như thể người chụp ảnh đã theo dõi nạn nhân từ lâu, thậm chí chờ sẵn để chụp ảnh khi cậu ta t/ự s*t vậy.
Chương 18
Chương 10
Chương 9
Chương 7
Chương 6
Chương 6
Chương 9
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook