Hôm nay đông lạnh c/ắt da c/ắt thịt, bầy sói mãi mới săn được một con linh dương nhỏ x/á/c xơ, thịt chẳng được mấy.
Theo lệ, Lang Vương ăn trước, ta nằm xa xa nhìn mà bụng đói cồn cào.
Bụng réo ầm ầm, ta biết đến lượt mình chắc chỉ còn trơ xươ/ng.
Đói quá không chịu nổi, ta lén tiến về phía miếng mồi.
Lang Vương liếc mắt cảnh cáo, nhưng cơn đói khiến ta quên đi nỗi sợ, mắt chỉ dán vào miếng thịt.
Chỉ còn cách miếng thịt 1 mét, ta đã bị Lang Vương vồ ngã.
Hàm răng sắc nhọn cắn vào da thịt, đ/au điếng.
Ta rú lên thảm thiết, Lang Vương khựng lại, đôi mắt ánh lên vẻ nghi hoặc.
Hắn chỉ dọa ta chứ chẳng dùng lực, nào ngờ ta kêu như bị xâu x/é vậy.
Thừa thế, ta tiếp tục rên rỉ nũng nịu. Lang Vương nhìn ta chằm chằm rồi buông tha, quay lại ăn.
Giả vờ nằm yếu ớt, đợi hắn mất cảnh giác, ta bỗng chồm lên như tên b/ắn gi/ật lấy miếng thịt!
Vừa lấy được mồi ngon đã thấy nước mắt lưng tròng, chưa kịp vui đã bị bộ lông đen sẫm đ/è xuống.
Lang Vương gầm gừ cắn vào gáy ta, nhưng miếng thịt đã vào tay đâu dễ buông? Ta nhắm nghiền mắt rít lên "hư hử" hai tiếng, hai chân trước ôm ch/ặt lấy chiến lợi phẩm.
Hễ hắn siết mạnh là ta lại rên, nhưng tay vẫn khư khư giữ thịt. Nhớ lại cách bầy sói cấp thấp nịnh nọt, ta ngửa cổ lên liếm nhẹ cằm hắn.
Lang Vương khựng người, ánh mắt lộ vẻ bất lực. Hắn dùng răng x/é một nửa miếng thịt, còn để lại cho ta một mẩu nhỏ.
Vui như bắt được vàng, ta ôm lấy phần ăn lết vào góc hang, dùng ngọn lửa dự trữ nướng thịt cho vàng ruộm. Bầy sói dù đã có thể hoá hình người nhưng thấy khói lửa đều lảng ra xa, riêng Lang Vương vẫn đứng nhìn.
Ta vội rúc vào đống cỏ khô làm bộ yếu đuối. Dù là người, ta đã học được tiếng sói đến mức không ai phân biệt nổi ti/ếng r/ên của ta với sói thật.
Mấy con sói đói vây quanh liếm mép, thấy ta ăn ngon lành cũng sinh lòng tham. Ta khẽ cười với Lang Vương, mắt đảo qua đám đang nhòm ngó.
So với lũ tham ăn kia, Lang Vương đột nhiên thấy ta dễ coi hơn. Hắn quay sang gầm gừ dẹp lo/ạn, ta thừa cơ ngồi xếp bằng nhai thịt no căng bụng.
Lang Vương lại gần, lông cổ dựng đứng. Ta ngoan ngoãn cúi đầu, khi hơi thở nóng hổi áp sát tới, ta lại ngẩng mặt hôn lên cằm hắn.
Từ ngày gia nhập bầy sói, ta thấy lũ hạ đẳng hay liếm láp nịnh trên, bèn chế ra cách này tinh tế hơn.
Lang Vương hiện nguyên hình người, mái tóc đen nhánh chỉ còn đôi tai lông mềm mại. Ta khẽ cọ má vào vai hắn, một giọng trầm ấm vang lên:
"Hôm nay đi săn, ngươi theo sau ta."
Được đi cùng Lang Vương ắt no bụng, ta gật đầu lia lịa, đuôi vẫy phấn khích.
Bình luận
Bình luận Facebook