Hồi Ức Bị Lãng Quên

Chương 1

09/01/2024 16:57

Bố tôi mất trí nhớ rồi, ông nhớ được tất cả mọi người ngoại trừ tôi và mẹ.

Ông đã trở về với đại gia đình của mình mà chúng tôi chỉ còn có thể nhìn thấy ông qua TV.

Rồi mẹ đưa tôi tới chỗ của ông ấy.

Ông ấy nói rằng: "Đứa nhỏ có thể ở lại, còn về cô, tôi chả có chút ký ức nào."

"Hơn nữa..."

Ông ấy nhìn đôi chân bị tật của mẹ và nói tiếp: " Sao tôi lại có thể chịu có con với một kẻ tật nguyền được chứ."

Mẹ tôi cũng chẳng khóc: "Miễn là anh chăm sóc con tốt là được, tôi đồng ý ly hôn"

Sau đó mẹ cũng quên đi bố.

Thế nhưng sau này bố lại van nài bà đừng quên ông ấy.

- Mẹ giấu đôi chân vào dưới làn váy dài rồi. Bởi vì bố vừa nói " Sao tôi lại có thể chịu có con với một kẻ tật nguyền được chứ."

Bên cạnh bố còn có một cô gái rất xinh đẹp, tên là Tống Yến, cô ta cũng đang nhìn chằm chằm vào chân của mẹ.

Tôi thích bố nhiều lắm, cũng nhiều như tôi thích mẹ vậy.

Nhưng tôi lại chẳng thích bố của ngày hôm nay nữa.

Sao ông lại không biết được khi còn bé vì giúp người nhà làm việc mà bị thương ở chân.

Ông bà Ngoại vì muốn dùng hết tiền tiết kiệm để cậu được đến trường học tốt nhất nên đã không chữa trị tốt cho mẹ.

Vì thế cách mẹ đi đứng không bằng được những người thường.

Khi đi thường sẽ hơi lung lay, cũng sẽ bị chậm hơn so với người khác.

Nhưng khi mẹ ôm tôi vẫn luôn luôn vững vàng.

Cũng chưa từng té ngã khi phải đỡ bố s/ay rư/ợu.

Mẹ còn được nhận giấy khen danh dự từ các bệ/nh nhân vì đã c/ứu mạng họ nữa.

Mẹ của tôi là người mẹ xịn nhất thế giới.

Danh sách chương

3 chương
09/01/2024 16:58
0
09/01/2024 16:58
0
09/01/2024 16:57
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận