Nói gì đây, tôi còn có thể giải thích được gì sao?
Dưới ánh mắt lạnh lẽo như băng của Cố Cảnh Xuyên đầu óc tôi đông cứng lại, thấy anh ấy sắp truy hỏi tiếp, tôi vội ngẩng đầu lên khóa ch/ặt miệng anh ấy.
Đúng, hôn trước, kéo dài thời gian, chuyển hướng sự chú ý của anh ấy.
Chỉ là không ngờ, hôn một hồi lại là một cuộc chiến căng thẳng khác.
Tôi nhanh chóng đầu hàng, mở toang thành trì để quân địch tiến thẳng vào.
Khi tỉnh lại lần nữa, bụng tôi đói cồn cào.
Cố Cảnh Xuyên vẫn đang ngủ say, tôi nhặt chiếc điện thoại trên sàn lên nhìn giờ, đã là sáu giờ sáng, trời sắp sáng rồi.
Tiểu Mỹ gửi cho tôi rất nhiều tin nhắn.
"Hợp đồng tôi đã sửa xong, còn nhờ bộ phận tài chính đóng dấu rồi."
"Cậu thử đến tìm Tổng giám đốc Cố xin xỏ thêm lần nữa xem?"
Ánh mắt tôi lướt qua bản hợp đồng, mắt sáng lên, thông minh như tôi đây, Hứa Nhan tối qua vô tình kéo dài thời gian, ngăn không cho Cố Cảnh Xuyên làm việc.
Nhân cơ hội này tôi lấy hợp đồng về chỉnh sửa rồi giả vờ như không có gì xảy ra.
Tôi nhặt bộ quần áo nhăn nhúm trên sàn mặc vào mới phát hiện nút áo trước n g ự c đã bị kéo đ/ứt, không thể mặc được.
Tôi xoay một vòng trong phòng, tìm thấy chiếc ghim kim cương trên cà vạt của Cố Cảnh Xuyên, lấy nó cài vào n g ự c áo rồi nhẹ nhàng nhón chân ra khỏi phòng.
Lái xe như bay về Thượng Hải, tôi lấy lại hợp đồng thành công, thay bộ quần áo khác ở nhà rồi nhìn chằm chằm vào mình trong gương.
Trời nóng, tôi chọn một chiếc váy hai dây, phần da lộ ra ngoài từ cổ đến xươ/ng quai xanh rồi đến n g ự c đều là những vết đỏ lớn.
Mặt tôi cũng đỏ bừng lên.
Không ngờ lại trải qua tình một đêm với Cố Cảnh Xuyên, sau này làm việc phải đối mặt thế nào đây.
Hợp đồng này tôi cũng không muốn đưa cho anh ấy.
Bình luận
Bình luận Facebook