Ngày hôm đó, tôi nhận thông báo rằng tôi đã bị công ty tự mình sa thải.
Những nỗ lực của tôi trong những ngày qua trở thành một trò cười.
Mẹ tôi gọi điện: [Ninh Ninh, con đi đâu vậy? Mẹ gọi mãi không được.]
[Mẹ, con…]
[Ninh Ninh, mẹ ủng hộ con h ủ y h ô n với Chu Liễm. Con đừng lo, mẹ ủng hộ con với Vân Sinh.]
Mẹ tôi và bố đã xảy ra c ã i v ã k ị c h l i ệ t.
Khi tôi vội vàng chạy đến bệ/nh viện, mẹ tôi bị một cái bình hoa đ ậ p vào đầu, chảy rất nhiều m á u.
Mẹ phải khâu mười hai mũi.
Lại là do bố tôi làm.
Tôi không thể chịu đựng thêm nữa.
[Ông nhất định phải vì Chu Liễm mà làm t ổ n t h ư ơ n g tất cả mọi người sao? Ông báo ân thì phải h y s i n h hạnh phúc của tất cả mọi người sao?]
[Tôi hứa với chú Chu sẽ chăm sóc Tiểu Liễm, bà đang đặt tôi vào tình thế bất công.]
[Không còn nữa. Tôi sẽ chấm dứt mối qu/an h/ệ này với ông.]
Mẹ tôi tỉnh lại, lòng đã ng/uội lạnh, đề nghị ly hôn với bố tôi.
Bình luận
Bình luận Facebook