Sau khi Giang Tâm Nguyệt đến thôn, mới đầu còn rất phấn khích.
Nhưng theo con đừng càng lúc càng khó đi, cô ta cũng bắt đầu ch/ửi bới ầm ĩ.
“Con đường nát gì thế này, giày của tớ là bản giới hạn đấy!”
Tôi bình tĩnh an ủi: “Sắp đến rồi, sắp đến rồi!”
Tôi đưa Giang Tâm Nguyệt đến nhà tôi.
“Chỗ này là nơi tớ ghi hình chương trình, tớ dẫn cậu tham quan chút nhé.”
Nhà tôi rất nhỏ, gần như không mất bao lâu đã đi dạo xong.
Giang Tâm Nguyệt rất thất vọng.
Ở đây chẳng thú vị chút nào.
Cô ta đi ngang qua một nơi, dưới đất đột nhiên vang lên một loạt tiếng động.
Giang Tâm Nguyệt bị dọa gi/ật b/ắn mình: “Dưới đây là gì vậy?”
Mẹ tôi đứng ở một bên, lo lắng trả lời: “Là tầng hầm, bên trong thỉnh thoảng có chuột.”
Giang Tâm Nguyệt vừa nghe thấy vậy thì hét toáng chạy đi.
Tôi liếc tầng hầm, quay người đi theo.
Sau khi đi dạo một vòng ở bên ngoài quay về, bố mẹ đã sắc xong th/uốc.
Họ bưng cốc đi đến trước mặt Giang Tâm Nguyệt.
“Nào, uống chút đi, nếu không da sẽ bị ráp đấy.”
Giang Tâm Nguyệt nhíu mày, có hơi kháng cự.
Cô ta sấn tới nhỏ giọng hỏi: “Thứ này thật sự có thể uống sao?”
Tôi cười, nói bên tai cô ta: “Tuy nhìn không hấp dẫn nhưng rất có tác dụng, trước đây tớ uống cái này để dưỡng da đấy.”
Giang Tâm Nguyệt có hơi kinh ngạc, cô ta nhìn làn da trắng nõn mịn màng của tôi, lại nhìn nước th/uốc trước mặt.
Cuối cùng cắn răng bưng lên uống.
Tôi nhìn yết hầu của cô ta chuyển động, không khỏi mỉm cười.
Cốc thứ nhất.
...
Hết.
Bình luận
Bình luận Facebook