(Bản Dịch) Chinh Chiến Tại Tuyến Online

Chương 1654: Lời Nguyền Biến Hình

03/02/2025 16:31

Chương 1654: Lời Nguyền Biến Hình

Trong quá trình này, con cún thỉnh thoảng lại tục mệnh cho Hải Vương, phòng ngừa Hải Vương sẽ ch*t bất đắc kỳ tử trong trạng thái hấp hối.

Người thống khổ nhất chính là Hải Vương. Lúc này nội tâm của gã ta đã hỏng mất rồi!

Trị liệu thì trị liệu đi, làm kiểu này thì quá đáng lắm biết không?

Cả đời ông đây chưa bao giờ uất ức như thế này…

Mặc dù biết người của bộ tộc người chơi đang chữa trị cho mình, nhưng phương pháp này khiến Hải Vương thật sự cảm thấy quá nh/ục nh/ã.

Nhưng Hải Vương lại không hề biết rằng, con cún còn quá đáng hơn gã ta nghĩ.

Trong lúc gã ta biến thành lợn, anh ta không ngừng chụp ảnh lại, chuẩn bị đăng lên diễn đàn làm thành meme…

Thời gian cứ thế trôi qua. Theo sương m/ù nguyền rủa màu tím không ngừng bị triệt tiêu, thời gian biến thành lợn dần dần kéo dài.

Giờ khắc này, đám Cổ Ngữ cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

Họ biết cái mạng của Hải Vương coi như được c/ứu rồi.

Sau mười mấy lần làm phép, trong ánh mắt mong chờ của đám Cổ Ngữ, sương m/ù màu tím hoàn toàn biến mất, bị thế công nguyền rủa kéo dài mãi không hết của Diệp Thi Văn đ/á/nh tan.

Lúc này, con cún quyết đoán mở ánh sáng trị liệu, bắt đầu chữa trị thương tích cho Hải Vương.

Không có lời nguyền, con cún chữa trị rất thuận lợi. Chưa đầy mười phút sau, thương tích trong người Hải Vương đã hoàn toàn biến mất, ngoại trừ thương tích về mặt tinh thần do lời nguyền thần ấn gây ra còn chưa khôi phục dẫn đến lúc này Hải Vương trông có vẻ uể oải suy sút, còn lại coi như đã hồi phục hoàn toàn.

Nhưng cho dù thương tích đã khỏi hẳn, Hải Vương vẫn suy sút nằm trên mặt đất, sắc mặt đờ đẫn.

Ông đây bị biến thành lợn 478 lần… 478 lần… Ta đệch con chó Bạch Mị kia…

Ta không sĩ diện chắc?

Giờ phút này, Hải Vương cảm thấy vô cùng mất mặt, nhất là mất mặt trước mặt đám bộ tộc người chơi nhí nhố, quả nhiên là càng khó chịu đựng hơn!

"Ông em, ông đã được tôi chữa khỏi rồi đó, có muốn đáp tạ chút gì đó không?" Lúc này, con cún đi đến bên cạnh Hải Vương, vỗ vai gã ta nói.

"Đừng xáp lại gần bố mày, con chó ch*t ti/ệt!"

"Quả nhiên tôi không nên c/ứu ông, đồ rau hẹ vo/ng ân bội nghĩa!"

"Con chó ch*t ti/ệt, cút đi!"

Thấy con cún và Hải Vương gh/ét bỏ lẫn nhau, Cổ Ngữ và Thất Danh không khỏi nhìn nhau cười.

Lúc trước nhận được tin Hải Vương đang gặp phải nguy cơ sống còn, hơn nữa nguy cơ này còn đến từ chính thương hội Hoàng Tuyền, họ đều bị h/oảng s/ợ.

Mặc dù người chơi bọn họ không sợ thương hội Hoàng Tuyền, nhưng cũng biết rõ thực lực của thương hội Hoàng Tuyền đ/áng s/ợ cỡ nào, tuyệt đối không phải là Hải Vương có khả năng chống lại.

Hơn nữa, bởi vì đường xá xa xôi, ở tận hải vực Thôn Phệ, dù họ có sốt ruột đến mấy thì cũng không có cách nào cả, chỉ có thể mau chóng lên đường đến đó.

Cũng may Hải Vương đi tới hải vực Khuê Long, lại gặp được Ngạo Ki/ếm đang chuẩn bị vượt qua hải vực Khuê Long tiến đến hải vực Thôn Phệ trợ giúp.

Bằng không họ thật sự không thể tưởng tượng nổi hậu quả sẽ ra sao, cái mạng của Hải Vương chắc sẽ khó mà giữ được. E rằng cây rau hẹ vừa trắng vừa non họ nuôi hơn ba năm cứ thế ch*t yểu mất.

Bây giờ Hải Vương đã khỏi hẳn, họ cũng yên tâm rồi.

Nghĩ tới đây, Cổ Ngữ lập tức đăng tin Hải Vương đã khỏi hẳn lên diễn đàn.

Đám người chơi tụ tập bên dưới bài viết lập tức hoan hô.

Mặc dù họ không có mặt ở hiện trường, nhưng trong diễn đàn đã sớm thảo luận kịch liệt về chuyện Hải Vương bị thần ấn nguyền rủa, hơn nữa đều rất lo lắng Hải Vương có thể chịu đựng qua kiếp nạn này hay không.

Bây giờ nghe tin Hải Vương đã khỏi hẳn, cuối cùng những người chơi cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, biết rau hẹ Hải đã được bảo vệ rồi.

Trên boong tàu chiến hạm Thần Thoại, sau khi Hải Vương uể oải nghỉ ngơi được một lát, bỗng hít sâu một hơi, nghiêm túc nhìn Cổ Ngữ nói: "Ta đã quyết định rồi!"

Cổ Ngữ kinh ngạc nhìn gã ta: "Rau hẹ Hải, anh đã quyết định cái gì?"

"Ta đã bị đuổi ra khỏi thương hội Hoàng Tuyền, từ nay về sau không còn chốn nương thân, cho nên ta đã quyết định gia nhập vào bộ tộc người chơi các ngươi, cùng trở thành một phần tử trong số các ngươi giống như Huyễn Ngư tộc!"

Nghe thấy câu này, đám Cổ Ngữ đều trợn mắt há hốc mồm.

Nhìn mà xem, đây là lời nói của một cây rau hẹ sao? Sao lại không tự biết thân biết phận thế nhỉ?

Lại nói, ngươi tự so sánh với Huyễn Ngư tộc thì có khác nào một con cá muối đâu? Không có chút tinh thần thăng tiến gì cả!

Nghĩ tới đây, Cổ Ngữ cùng với Mặc Lăng Phong đưa mắt nhìn nhau, sau đó lập tức bước tới, khiêng Hải Vương lên, sau đó ném gã ta xuống biển trong ánh mắt kinh ngạc của gã ta.

Làm một cây rau hẹ thành thục, ông phải tự trưởng thành, sao có thể làm đóa hoa trong nhà ấm được chứ!

Cút đi!

Hải Vương bị ném vào trong nước: "???"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu