Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Chưa giải quyết xong nhà cửa thì công việc lại gặp rắc rối.
Công ty mới bè phái, b/ắt n/ạt người mới.
Vào làm một tháng đã mời cả nhóm bốn lần cà phê, chưa kể việc lặt vặt.
Hôm nay còn đổ lỗi khiến tôi bị sếp lớn m/ắng.
Cố tỏ ra mạnh mẽ cả ngày, về đến nhà không nhịn được nữa.
Tôi đóng sầm cửa, đ/á bay giày rồi gục trên sofa khóc nức nở.
Lọ hoa héo trên bàn trà đung đưa trong gió.
Đó là hoa tôi m/ua khi mới dọn về, công việc bận rộn chưa kịp thay.
Những lúc này người ta thấy mình thật đáng thương.
Tôi khóc to hơn.
Chuông gió bên cửa sổ rung lên mang theo hương hoa.
Ngẩng đầu nhìn, ngoài cửa sổ đen kịt, trên kính vừa lau hiện rõ dòng chữ:
“Đừng khóc nữa, ồn quá…”
À, làm phiền người khác rồi sao?
Hả? Hả!!!!!!!!
Mắt tối sầm, tôi có được giấc ngủ trẻ thơ.
Thực ra là ngất vì sợ.
Tỉnh dậy trời đã sáng.
Lại phải đi làm.
Xuống nhà gặp lại bác bảo vệ.
"Cô bé, cần tìm nhà mới không? Tôi có số môi giới đây."
Tôi nhớ lại dòng chữ trên cửa kính và giá thuê nhà với mức lương các công ty quanh đây.
Thế giới người lớn không gì dễ dàng hu hu.
Lịch sự đáp: "Không cần đâu, cảm ơn bác."
Hu hu có m/a thì sao? Tôi không sợ đâu hu hu.
Bác bảo vệ lắc đầu.
"Người trẻ phải biết nghe lời, đôi khi người còn đ/áng s/ợ hơn m/a."
Tôi gật đầu - bác nói đúng.
Sống lâu thế mà m/a chưa làm gì tôi, bị làm phiền chỉ nhắc nhở vài chữ.
Xem ra người đúng là có thể đ/áng s/ợ hơn m/a.
Lại được bác bảo vệ an ủi.
Cảm ơn bác!
Chương 12
Chương 13.
Chương 13
Chương 7
Chương 7
Chương 6
Chương 7
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook