"Không phải, khụ khụ... giáo sư Sầm, có phải hơi nhanh quá không ạ?"
Tôi suýt nữa nghẹn thở vì miếng bánh nhỏ trong miệng.
Sầm Như Phong ân cần đưa khăn giấy cho tôi: "Anh hơi vội vàng, làm em hoảng sao?"
Tôi lau miệng, hít sâu lấy bình tĩnh. Trời ơi đất hỡi, n/ão tôi như bã đậu phụ. Nếu IQ tôi không có vấn đề gì thì hiện tại, một alpha đ/ộc thân đỉnh cao đang... cầu hôn tôi?
Vậy tôi nên phản ứng thế nào? Đi học bao năm trời, có thầy cô nào dạy cái này đâu!
"Giáo sư Sầm thật sự muốn đến với em ạ? Chúng ta không có ràng buộc pheromone, cũng không thể hoàn thành đ/á/nh dấu, ngay cả lúc thầy cần nhất em cũng không giúp được gì."
Sầm Như Phong khẳng định: "Không sao, những thứ này với anh đều không quan trọng. Tình cảm và cảm nhận mới là điều tiên quyết."
Giọng điệu kiên định không chút do dự khiến tôi đơ người.
"Em... em cần bàn bạc với ba mẹ."
Gặp chuyện không giải quyết được thì tìm phụ huynh - chuẩn bài!
Sầm Như Phong gật đầu tán thành: "Hôn nhân đại sự, đúng là nên thảo luận kỹ với ba mẹ. Vậy chúng ta hãy trao đổi liên lạc trước, em có ý gì cứ tùy lúc nói với anh."
Chúng tôi thêm nhau vào danh bạ. Sau bữa ăn, Sầm Như Phong còn muốn đưa tôi về ký túc, bị tôi từ chối.
"Em tự về được mà, anh không cần quá để ý nghi thức hẹn hò đâu."
Anh không ép nữa: "Được thôi. Hệ thống hôn nhân cho chúng ta 30 ngày thử nghiệm, hy vọng trong thời gian này, biểu hiện của anh sẽ khiến em hài lòng."
Trời ơi, bộ dạng này đã đủ làm tôi hài lòng rồi. Nhưng vấn đề mấu chốt là - tôi có đủ tư cách nào chứ?
Bình luận
Bình luận Facebook