Bởi vì cái gọi bại đổ.
Nếu Đô quân quân phân hoá, bền chắc thép, tại Lộc toàn Long đấu lực lượng ngang nhau.
Chỉ Long bố cục năm, Đô quân quân hắn thành thẩm thấu.
Bởi vậy, cuộc giằng co, biến thành thủ về bên.
Trong nội tâm Lộc đắng chát, hắn so ai khác tường, khốn ở trong Vương Cung, làm khốn thú chống đỡ được lâu.
Trừ lão xuất quan, ngăn cơn sóng dữ.
- Ngọc.
Con mắt Lộc đỏ bừng.
- Trẫm sai sai hại. Hối nghe Trẫm biết phải thua Long Phong, mà thua nhân tâm chính mình.
Người ch*t, hắn nói thiện.
Đông Lộc giờ khắc tới tuyệt lộ, gi/ật minh bạch, Ngọc nói, đúng.
Chỉ cái giới th/uốc hối ăn.
Câu Ngọc ch/ém ba bốn ngày, mệt mỏi chịu nổi. Mặc mạch sư, ba bốn ngày tiêu hao cực lớn.
Nghe được "lời tâm huyết" Lộc, Ngọc ứng đạm mạc.
Bây giờ nói thứ đã muộn.
- biết trong xem thường trẫm. Chuyện tới bây giờ, nói thứ vô dụng. kể nói ta huynh muội. Trong chúng mạch gia tộc.
Đông Lộc khó được tình cảm lộ ngoài vậy.
- Ngươi nói rất nay ta ở nơi chiến, vì nhất tộc mà chiến.
Câu Ngọc ngữ đạm mạc.
- Ai! Ngọc trẫm, tự làm tự chịu. thôi, chuyện tới bây giờ, ta cầu sự kiện, mang Nhược nhi Lân Nhi đi, có xa liền xa. cần nhất tộc ta mạch dứt, sau khi lão xuất quan, đợi thời tổng thu Giang Sơn. thỉnh cầu cuối ta. Muội tử, cự tuyệt điều thỉnh cầu Vương huynh.
Đông Nhược, Lân, trai gái mà Lộc nhất.
- Trốn? Hiện tại La Địa Võng, nào?
Câu Ngọc đầy đắng chát, lúc trước Giang Trần ném ngoài cành ô-liu, lại Lộc váng đầu cự tuyệt.
Hiện tại, tiếp cận, Vương Cung chật nêm cối, nào lạc Giang Trần?
Nói sau, tại Giang Trần ở địa phương nào? Ngọc nàng căn bản biết.
- tỉnh lại chút a. ta Long xếp đặt nhưng mà, nhất tộc há chút át chủ bài? Trong tay ta lá bài tẩy cuối cùng, chưa đủ chuyển bại thành thắng, nhưng muốn yểm các đào bốn năm thành hi vọng!
Lời Lộc, đã biểu lộ tử chí.
Nói nói ánh mắt Lộc ngược lại thanh tịnh cỗ nhìn thấu tử.
- cần khích lệ ta. nghiệt, dùng tánh mạng gánh chịu. Về sau nói Lân Nhi Nhược nhi, lão tử hắn hôn quân mất nước, nhưng coi nam nhân đương!
Đông Lộc nói đến đã chút nghẹn ngào.
- Vương huynh...
Tuy Ngọc ảo n/ão Lộc bảo thủ, Lộc nghe nàng nói, làm cục diện bế tắc nay.
Nhưng sao cốt nhục đồng thấy Lộc Ngọc đ/au lòng.
- Nhớ kỹ, lát nữa lo/ạn, Ta sẽ để Đô thay các Nhớ kỹ, được quyết, đúng giờ phải đi!
Đông Lộc nói đến bàn tay vỗ vài cái, từ trong tối tám gã Hắc nhân.
- Bệ hạ.
- Chư vị, đến bước mời các chỗ động thủ.
- Nguyện vì bệ quên vụ!
Tám dĩ thuần sắc sư, hơn nữa sư mà ngay cả Ngọc chưa từng thấy qua!
- tám tử vệ từ tám tuổi đầu, phụ tá ta. Ngoại trừ ai biết sự hữu hắn.
Đông Lộc từ trong cái bình ngọc, đổ dược:
- Đại sau khi dụng, sư ở trong thời gian ngắn, thực lực tăng lên gấp đôi, thậm chí thêm nữa.
Tám tử vệ kia nói hai lời, từng cái tới, riêng phần cầm viên th/uốc uống.
Ánh mắt Lộc thâm thúy, đưa mắt nhìn dược ngửa đầu nuốt xuống.
- Một cuối cùng, lưu Đô.
Đông Lộc nhẹ thở dài.
- ngươi, chuẩn xong chưa?
- Nguyện vì bệ chịu ch*t!
Tám kia ngữ thần kỳ nhất trí, mang theo cỗ kiên ý.
- Tốt, trong chốc lát tự trận, hấp dẫn lực chú ý đối phụ tá tận lực thời tận lực hấp dẫn càng cao thủ nữa.
- Đô, tiến đến.
Vệ Đô từ ngoài cửa vào, chút đem viên lại ăn vào.
- Đô, tự trận, tất sẽ hấp dẫn rất cao thủ đối Ngươi phụ trách kích, biết dùng biện pháp gì, yểm Ngọc lại!
Vệ Đô khom lĩnh mệnh:
- cần Đô hơi, nhất định sẽ yểm mạch bệ ly khai!
Đông Lộc gật gật đầu:
- Chuẩn chút a, gọi Lân Nhi Nhược nhi tới!
Sau nửa canh giờ, sắc trời dần ảm đạm xuống, lại Hắc Dạ đến.
Ánh mắt Lộc chậm rãi từ trên tất cả mọi nhìn qua.
- Bọn ngươi, bằng vì tử hay không?
- Nguyện vì bệ tử chiến!
Tám tử vệ, Đô, đám nội cao thủ, trăm lời.
- Tốt, vậy để tự lại Long kia!
Vừa nói xong, thân hình Lộc cái, dẫn đầu bay ngoài.
- Long Phong, nghịch mưu soán vị. Có dám không?
Đông Lộc làm vua nước, sống an nhàn sung sướng, rất biết bản thân hắn mạch sư!
Đại quân Long Đằng Hầu, đem Vương Cung quanh chật nêm cối, nói nắm chắc thắng trong tay.
Nhóm bộ khúc Long Phong, đã cấu tứ nào Long lên ngôi, chúc mừng Long khoác hoàng bào rồi.
Bình luận
Bình luận Facebook