Chị dâu đứng lặng ngoài cửa rất lâu, ánh mắt dán ch/ặt vào thân hình anh trai tôi đang dần cứng đờ dưới nền đất. Khóe miệng đứa bé nhếch lên nụ cười gượng gạo, thân hình mềm oặt bò ra từ bụng chị, lết từng bước nặng nề về phía x/á/c ch*t.
"Xem đi mẹ, con đã bảo rồi mà." Giọng nói trẻ thơ vang lên chói tai, "Hắn chẳng bao giờ tin tưởng mẹ cả."
Tôi dụi mắt kinh ngạc. Đứa nhỏ giờ đã cao quá đầu gối, dáng người hiện rõ nét hơn cái bóng mờ nhạt ngày trước. Nó chắp tay sau lưng đi vòng quanh th* th/ể, dừng lại trước gương mặt anh trai tôi đang trợn trừng đôi mắt bất lực.
"Đáng tiếc thật." Tiếng thở dài giả lả vang lên từ sinh linh bé nhỏ, "Xuân sang là chúng tôi phải đi đầu th/ai rồi."
Bình luận
Bình luận Facebook