Tôi từ từ mở mắt ra, một cơn đ a u âm ỉ trên đầu khiến tôi không kìm được mà đưa tay lên chạm vào.

"An An, cuối cùng em cũng tỉnh rồi."

Giọng nói dịu dàng của nữ sinh vang lên.

Tôi quay đầu nhìn cô ấy, đôi mắt rưng rưng, giọt nước mắt rơi lã chã: “Chị ơi, đ/au... đ a u đầu quá.”

"Giờ biết đ a u rồi hả? Đêm qua em làm gì, nói chị nghe thử xem?"

"Em có làm gì x/ấu đâu mà..."

Tống Minh Hi chậm rãi lấy điện thoại đưa cho tôi, nét mặt đầy vẻ thích thú, chờ xem kịch hay.

Nhưng càng nhìn, chị càng thấy có điều gì không ổn, khi thấy mặt tôi vì vụ t a i n ạ n t á i n h ợ t lại bỗng ửng lên một màu hồng ngượng ngùng.

"Tống Kim An, em bị đ ụ n g trúng đầu mà đến mắt cũng hỏng luôn rồi sao?"

Tôi nhìn nét mặt ngơ ngác của chị, rồi cúi xuống đọc dòng tiêu đề:

"Tống Kim An say khướt giữa đêm, thổ lộ tình cảm với Kỳ tổng – người thừa kế đế chế tài phiệt, nhưng bị từ chối p h ũ p h à n g?"

Sau khi đọc xong, tôi b ĩ u m ô i, kéo tay chị, nghiêm túc nói:

"Chị gái yêu quý của em ơi, đừng lo, anh ấy nói không thích là thế thôi, nhưng vẫn ngoan ngoãn đưa em về nhà mà đúng không?"

“Chị cứ chờ xem, rồi anh ấy sẽ có ngày phải q u ỳ dưới chân em mà r ê n r ỉ cho coi~”

Tống Minh Hi ngây người nhìn vẻ si mê của tôi một lúc, cuối cùng mới bật thốt lên:

"Chỉ cần một vụ t a i n ạ n mà em đã yêu Kỳ Yến Tri rồi ư? Đó là Kỳ Yến Tri đó, Tống Kim An, em biết anh ta là ai không?!”

Tôi ngơ ngác nhìn chị:

"Có vấn đề gì sao?"

Kỳ Yến Tri không chỉ có gia thế đứng đầu Bắc Kinh, mà đến cả ngoại hình, năng lực và qu/an h/ệ cũng đều thuộc top đỉnh cao.

Tôi, nhị tiểu thư của nhà họ Tống, thích một người như thế thì có gì là lạ?

"Em muốn theo đuổi anh ta, vậy còn Quý Tuy Phong thì sao?!"

"Quý Tuy Phong là ai? Anh ta thì liên quan gì đến em?"

Trong ánh mắt của Tống Minh Hi tràn đầy vẻ ngạc nhiên, đầu chị bất giác vang lên lời của bác sĩ: “Bị c h ấ n t h ư ơ n g đầu…”

Chị tự nhủ trong lòng: Không sao đâu! Không sao đâu!

Rồi giọng chị bỗng cao hẳn lên: “Bố! Mẹ! Mau vào đây, An An đầu óc h ỏ n g rồi!”

Chị tôi, cứ như có hai tính cách vậy. Ngoài xã hội là một tổng tài lạnh lùng, nhưng ở nhà thì lại chẳng giữ chút hình tượng nào.

Cánh cửa phòng bệ/nh mở ra, tôi thấy dáng người cao lớn, vững chãi bên cạnh bố mẹ, ánh mắt sáng rực.

Trời ơi trời, đẹp trai quá, đẹp trai quá, tôi thích, thích anh ấy!

Vì lời của Tống Minh Hi, bác sĩ chỉ vào từng người để tôi nhận lại. Đến khi chỉ vào Kỳ Yến Tri: “Vị này là?”

Tôi giấu đi niềm vui trong mắt, n h ư ớ n g mày đáp: "Anh chàng đẹp trai này là ông... xã..."

C h ế t t i ệ t, lời đến miệng lại phải bẻ ngoặt: "Là con trai của bạn bố tôi, Kỳ Yến Tri."

Kỳ Yến Tri l i ế c nhìn tôi hờ hững, nhưng tôi nhận thấy tai anh đỏ ửng. Tôi nhẹ giọng lại, hỏi:

"Anh đến đây là đặc biệt để thăm em sao?"

Kỳ Yến Tri mở lời, chỉ nói một chữ: "Ừ."

Danh sách chương

4 chương
17/11/2024 19:49
0
17/11/2024 19:49
0
17/11/2024 19:48
0
17/11/2024 19:48
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận