Vòng thi đầu tiên diễn ra.
Mỗi đội phải đội cốc nước trên đầu hoàn thành thử thách vận chuyển nước kiểu "ba chân hai người".
Đội nào chuyển được nhiều nước nhất sẽ có quyền ưu tiên chọn chỗ ở.
Tôi và Dương Dương tràn đầy khí thế.
Tiếng còi vang lên, trận đấu bắt đầu.
Do sự chênh lệch chiều cao giữa trẻ con và người lớn, thử thách càng kiểm tra sự ăn ý giữa các cặp đôi.
Khi vòng qua chướng ngại vật, Dương Dương đột nhiên lảo đảo, làm đổ gần hết nước trên đầu.
May mà tôi kịp thời đỡ con, tránh được cú ngã.
Trong khi đó, mẹ con Lâm Tần Nhi không được may mắn như vậy.
Khi về đích, vì quá háo thắng, họ đã ngã nhào làm đổ sạch nước, trở thành đội cuối bảng.
Lâm Tư Đình nhìn căn nhà đất thấp lè tè còn sót lại òa khóc.
"Suốt ngày khóc lóc!"
Lâm Tần Nhi bực dọc đảo mắt.
Do sơ suất, đội tôi và Dương Dương xếp thứ ba, không chọn được căn nhà như ý.
Dương Dương cúi mặt đầy tội lỗi:
"Con xin lỗi daddy, đều tại con..."
Tôi lau mồ hôi trên trán thằng bé:
"Không sao đâu con yêu, mình hoàn thành được đã là giỏi lắm rồi. Nhìn căn nhà này xem, có cả vườn rau để tự trồng ăn, lại còn võng đưa cho hai ba con ngắm sao đêm nay. Dương Dương không thích sao?"
Cậu nhóc nhoẻn cười tươi, đ/ập tay tôi:
"Con thích lắm ạ! Được ở cùng daddy là con vui rồi!"
[Ôi giá mà bố tôi chắc chắn m/ắng té t/át rồi, Phong Dữ dịu dàng quá, tự nhiên muốn nhận cậu ấy làm bố gh/ê]
[Dương Dương đúng là đứa trẻ ngoan quá đi!]
[Xạo, diễn sâu vậy? Lại lên bài nhân cách à? Xem được bao lâu nhé!]
Bình luận
Bình luận Facebook