Tiên đế lúc sinh thời đã sắc phong Đại hoàng tử làm Thái tử.
Thánh thượng băng hà, Đại hoàng tử thuận lễ kế vị, tấn phong ta làm Hoàng thái hậu.
Ta rời khỏi Vĩnh Thọ cung, dời sang Từ Ninh cung - nơi Thái hậu ở.
Tân đế hiếu thuận, mỗi sớm hôm đều vào cung vấn an.
Nhưng lòng ta thấu rõ nỗi gian nan của bậc quân vương, bèn mượn cớ lễ Phật miễn cho hắn nghi thức.
Nhìn ánh mắt trẻ thơ ngày nào giờ đã phủ sương băng, trong lòng ta vừa đ/au xót lại vừa thầm an ủi.
Đã là thiên tử, ắt phải gánh vác trọng trách thiên hạ.
Cho đến một ngày, khi cùng tân đế dụng ngọ thiện, tai ta chợt vẳng nghe chuỗi thanh âm q/uỷ dị:
[Giáo dục triển khai đến mức này rồi, trẫm có thể mở viện nghiên c/ứu rồi chứ!]
[Đông Bắc đều bình định xong, thời đại kinh thương sắp mở, phải đẩy mạnh ngành đóng thuyền!]
Nhìn vị tân đế trầm mặc uống canh trước mặt, ta khẽ trợn tròn mắt.
– HẾT –
Bình luận
Bình luận Facebook