248.27 K
Lượt đọc21
Theo dõi23
ChươngNgày nhận được kết quả chẩn đoán bệ/nh u/ng t/hư, tôi đ/è sếp xuống giường c/òng tay lại, từ trên xuống dưới chơi đùa anh mấy lần.
“Có thích như vậy không, hử? Nói chuyện đi.”
Đêm hôm ấy, sự uy nghiêm cùng chiếc áo sơ mi hàng hiệu của sếp rơi lả tả trên mặt đất.
Từ đó trở đi, mỗi khi nói chuyện với tôi, anh đều đứng xa ba mét.
Sau một tháng vênh váo, bệ/nh viện nói với tôi là kết quả chẩn đoán sai rồi.
Tối hôm đó tôi bị người đàn ông mặc vest đi giày da đ/è ch/ặt trên mặt bàn văn phòng Chủ tịch.
“Có thích như vậy không, hử? Khóc đi nào.”
Sau này hai tiếng đồng hồ ngắn ngủi ấy lại là khoảng thời gian khó quên nhất trong mười năm của tôi.
Chương 14
Chương 28
Chương 19
Chương 37
Chương 16
Chương 43
Chương 14
Chương 15
Bình luận
Bình luận Facebook