16
Nghĩ đến đây, tôi liền muốn chủ động từ chối cậu ta.
Nhưng Tống Dật ở ngoài cửa chỉ nói với tôi:
“Buổi chiều tôi có trận bóng, nhớ đến xem nhé.”
Khi tôi mở cửa lần nữa, cậu ta đã biến mất.
Lập tức trong lòng có một cảm giác trống rỗng không thể giải thích được.
Nhưng cũng may tôi có thể gặp lại cậu ta vào buổi chiều.
Thời gian trôi nhanh, chẳng mấy chốc đã đến buổi chiều.
Hôm nay là ngày thi đấu giao hữu của khoa chúng tôi với khoa bên cạnh.
Sân bóng rổ sớm đã chật kín người.
Tôi vất vả lắm mới chen vào được vừa hay nhìn thấy Tống Dật đang đợi trên sân.
Hôm nay cậu ta mặc bộ đồng phục thi đấu màu xanh, trông sáng sủa và cao ráo.
Từng cái cau mày, từng nụ cười đều khiến tôi thêm yêu thích cậu ta.
Đúng lúc tôi đang định chào hỏi thì một cô gái đột nhiên ra khỏi khu vực nghỉ ngơi chủ động đến đưa nước cho cậu ta.
Tôi quan sát thấy cậu ta và cô gái đang nói chuyện và cười đùa, thậm chí cậu ta còn vui vẻ nhận lấy nước từ tay cô gái kia.
Nhìn cảnh tượng này, trong lòng tôi lập tức dâng lên cảm xúc chua chát.
Chắc đó là kiểu cậu ta thích.
Làm sao có người thật sự thích con trai được?
Cậu ta chẳng qua chỉ là thích nhất thời mà thôi.
Tôi vừa tự an ủi mình vừa đáp lại lời chào của cậu ta.
Ngay sau đó, cô gái cũng nhìn tôi.
Quả nhiên, cô ấy cũng rất xinh đẹp.
Đứng cùng với Tống Dật cứ như một cặp trời sinh vậy.
Tôi cười gượng gật đầu với cậu rồi quay người rời đi.
Có vẻ như chỉ là sự tưởng tượng quá mức của tôi mà thôi.
Tôi đang định quay người bỏ đi thì đột nhiên bị Tống Dật chạy tới bắt lấy:
"Lâm Lâm, cậu đi đâu thế? Cậu không định xem tôi chơi bóng à?"
Tôi mỉm cười và im lặng nhìn cô gái theo phía sau cậu ta.
Bình luận
Bình luận Facebook