Không hiểu sao mọi chuyện lại đi đến bước này.
Bài đăng lan truyền chóng mặt, dường như không thể kiểm soát được nữa.
Có lẽ đây chính là cái gọi là "trùng hợp định mệnh" trong truyền thuyết.
Định mệnh khiến tôi gặp anh ấy vào ngày đầu nhập học.
Định mệnh khiến tôi - một con nghiện ngoại hình - liếc nhìn anh ta thêm vài lần.
Định mệnh khiến tôi trong đêm liên hoan chào mừng tân sinh viên, vì uống nhiều quá mà ngất xỉu.
Bằng không thì sao giải thích được việc tỉnh dậy thấy mình nằm trên giường ký túc xá của soái ca?
*"Hôm đó anh ra ngoài thấy em đang cãi nhau với thùng rác, sợ em đ/á/nh ch*t nó nên mới tốt bụng đưa em về đấy."*
Tôi hơi hẫng: *"Vậy... lúc say em có làm gì mất mặt không?"*
*"Cũng không, chỉ là ôm ch/ặt anh không chịu buông, miệng lảm nhảm 'anh xã ơi áp áp'. Còn nhất quyết bảo mình là chim gõ kiến, cứ mổ lia lịa vào mặt anh."*
Anh vừa nói vừa dùng ngón tay chọc nhẹ vào má, liếc nhìn phản ứng của tôi.
Có lẽ sợ tôi sốc quá mà ngất mất.
Bình luận
Bình luận Facebook