Em Là Nữ Chính Của Tôi

Chương 15

09/07/2025 14:35

Dưới ánh sáng mờ dịu của đèn tường, không gian trong xe như được phủ lên một lớp sương mỏng mơ hồ, ám muội.

Anh nhẹ nhàng đặt tôi xuống giường, cơ thể khẽ nghiêng, chống tay bên người tôi.

Đôi mắt đào hoa sâu hút ấy, như muốn nuốt chửng cả thế giới của tôi.

“Giang Kiều.”

Anh gọi tên tôi, giọng trầm ấm, khàn khàn đến mức… như thể tai tôi cũng có thể mang th/ai.

“Ừm?”

Tôi căng thẳng đến mức tay siết ch/ặt ga trải giường dưới lưng.

“Anh đã chờ khoảnh khắc này… từ rất lâu rồi.”

Tôi cũng vậy.

Tôi cũng đã chờ ngày hôm nay chờ đến mức suýt quên mất cảm giác rung động ban đầu là thế nào.

Anh cúi xuống, nhưng không hôn tôi ngay.

Chỉ dùng sống mũi cao thẳng của mình, nhẹ nhàng lướt qua má, qua cổ như một con mãnh thú đang đ/á/nh dấu lãnh địa.

Mùi hương gỗ nhẹ nhàng quen thuộc, hòa cùng mùi da thịt rất riêng của anh, bao trùm lấy tôi.

Khiến tôi thấy… yên tâm vô cùng.

“Em sợ không?” — Anh hỏi.

Tôi lắc đầu.

Chỉ cần có anh ở đây, thì chẳng có gì đ/áng s/ợ cả.

Anh cười một nụ cười dịu dàng như ánh mặt trời mùa đông, đủ sức sưởi ấm mọi lo âu trong lòng tôi.

Rồi anh cúi đầu, hôn tôi.

Nụ hôn ấy… không còn là những lần lướt qua khi đóng phim.

Cũng không còn là sự chiếm hữu mãnh liệt của những ngày khắc khẩu.

Chỉ còn lại sự dịu dàng… và đầy vấn vương.

Như thể anh đang dùng nụ hôn này để truyền đi tất cả yêu thương, tất cả nhung nhớ đã ch/ôn sâu suốt năm năm qua.

Chiếc xe lại khẽ rung lên.

Chỉ khác là, lần này… không phải vì gió.

Mà là vì tình yêu.

Là cảm xúc mãnh liệt được dồn nén suốt năm năm, đến hôm nay… cuối cùng đã được giải phóng.

Sáng hôm sau.

Khi tôi tỉnh dậy, bên cạnh đã không còn bóng dáng Thẩm Dục.

Trên táp đầu giường, có một mảnh giấy gấp gọn, nét chữ phóng khoáng, mạnh mẽ, mang đậm dấu ấn con người anh:

“Thẩm phu nhân à, anh đi m/ua bữa sáng cho em rồi. Sữa ở trong tủ lạnh, nhớ uống trước nhé. À còn nữa anh đã nhận giúp em một vai diễn. Anh làm đạo diễn. Em là nữ chính. Kịch bản… ở dưới gối.”

Tôi gi/ật mình lật gối lên.

Quả nhiên một tập kịch bản dày cộm.

Bìa ngoài là dòng chữ viết tay tinh tế, mềm mại nhưng kiên định:

《Nguyệt Lệnh và Cành Gỗ》

Không phải “Trăng và Sáu xu”.

Mà là “Nguyệt Lệnh” — Giang Kiều.

Và “Cành Gỗ” — Thẩm Dục.

Mục “Đạo diễn”: chỉ vỏn vẹn hai chữ.

Thẩm Dục.

Tôi không nhịn được mà bật cười.

Cười đến mức khoé mắt rưng rưng.

Tôi cầm điện thoại, mở khung trò chuyện với anh.

Nhập một dòng chữ, rồi nhấn gửi:

“Đạo diễn, tối nay có cần hướng dẫn riêng cảnh diễn không?”

Ba giây sau, anh trả lời ngay:

“Cầu còn không được, nữ chính của anh.”

— HẾT —

Danh sách chương

3 chương
09/07/2025 14:35
0
09/07/2025 14:35
0
09/07/2025 14:35
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu