NGƯỜI VỚT XÁC 2: NGÔI MỘ DƯỚI ĐÁY

Chương 3

01/12/2025 08:40

Đang nói thì tôi bỗng ngửi thấy một mùi nước hoa nồng nặc. Một mỹ nữ tóc xoăn sóng bước vào, da trắng như tuyết, dáng người thon thả quyến rũ, mặc một chiếc váy đỏ gợi cảm, trang điểm kỹ càng. Đúng kiểu kết hợp giữa Vương Tổ Hiền và Lâm Thanh Hà.

Cảm ơn mỹ nữ đã chữa khỏi bệ/nh lé mắt mấy năm của tôi, mắt tôi nhìn thẳng tắp luôn.

Thấy mỹ nữ nũng nịu khoác tay Ngô Diễm: "Ông xã, hôm nay là kỷ niệm 250 ngày yêu nhau của chúng ta đó, anh nói sẽ đi dạo phố với em mà."

“Ối, có khách à?”

Gh/ê thật, cái thằng này trước mặt fan thì giả bộ thanh thuần như trai tân, hóa ra còn có cả chị dâu giấu mặt nữa.

Mỹ nữ liếc tôi một cái, có vẻ kh/inh bỉ rồi dời mắt đi, đến khi nhìn thấy Trương Thần đứng cạnh tôi thì mắt sáng lên.

"Vị soái ca này là...?"

“Người đuổi x/á/c ở Tương Tây. Ngày nào cũng tiếp xúc với người ch*t, toàn thân âm khí, thiên sát cô tinh. Khắc cha, khắc mẹ, khắc vợ, khắc con. Nói chuyện với tôi quá mười câu thì trong vòng ba ngày chắc chắn ch*t bất đắc kỳ tử.”

"Gh/ê thật, nói một hơi dài thế mà không nghẹn à?"

Ánh mắt đưa tình của mỹ nữ còn chưa kịp b/ắn ra đã hóa đ/á.

Tôi đ/au lòng nói: "Sao lại nói chuyện với mỹ nữ như thế hả, vô lễ quá, để tôi."

Ngô Diễm đứng bên cạnh tôi lẩm bẩm: "Mỹ cái rắm, tẩy trang ra trông như q/uỷ ấy, buổi tối tôi còn chẳng muốn gặp."

Tôi nhìn hình xăm nhỏ màu xanh trên vai mỹ nữ, nhướng mày: "Ồ, ra là thế. Vậy thì thú vị rồi đây."

Buổi trưa chúng tôi ăn cơm trong biệt thự, tôi hăng say "xử" một bát cơm và một bát thịt xào chua ngọt.

Mỹ nữ ngồi đối diện, liếc tôi mấy cái đầy vẻ gh/ét bỏ, nũng nịu dựa vào người Ngô Diễm, cau mày nhìn tôi.

"Ông xã, cái vị Chúc đại sư này ăn khỏe quá đi. Một bát cơm to thế, cho lợn ăn à, sao mà nuốt nổi chứ, không như em, ăn có hai miếng là no rồi."

Ngô Diễm cười véo mũi cô ta: "Đâu phải ai cũng như em, ăn hai miếng là no, như tiên nữ ấy."

Tôi chẳng thèm ngẩng đầu lên, tiếp tục múc một bát canh gà: "Đừng có giả vờ nữa. Tôi thấy túi KFC trong túi của cô rồi đấy. Ăn nhiều thì sao? Có ăn thịt của cô đâu."

Mỹ nữ hít một hơi lạnh, rụt vào lòng Ngô Diễm, đ/ấm vào vai anh ta: "Chúc đại sư thô lỗ quá à, hung dữ thế này ai mà thèm lấy chứ. Ông xã, may mà bạn gái anh không phải người như vậy. Em không thích cô ta, anh đuổi cô ta đi có được không?"

Ngô Diễm một tay cầm điện thoại gõ lia lịa, một tay ôm mỹ nữ cho có lệ.

"Bảo bối, biết ngay là em hay gh/en mà." Anh ta liếc tôi một cái: "Yên tâm, cô ta không xinh bằng em đâu. Cho dù cô ta thích anh, anh cũng không đồng ý đâu."

Tôi đảo mắt. Trương Thần ngồi bên cạnh cố gắng nhịn cười, cả cái bàn cũng rung theo.

Ăn cơm xong, tôi và Trương Thần lùng sục một vòng trong trang viên biệt thự. Ngô Diễm mắt sáng rực đi theo sau.

Cậu ta đem mấy cuốn tiểu thuyết tr/ộm m/ộ đã đọc ra suy diễn hết: "Các người muốn tìm địa cung à, dùng bí thuật gì? Phân kim định huyệt? Hay Kỳ môn độn giáp?"

Tôi lắc đầu: "Không phải."

“Vậy các người dùng cái gì?”

“Máy dò địa chất.”

Tôi vỗ vai dạy bảo cậu ta: "Cậu em, thế kỷ 21 rồi. Phải tin vào sức mạnh của khoa học."

Đang nói thì quản gia dẫn vào một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi, trên tay xách một cái máy dò chuyên dụng.

"Đây, đến rồi. Giới thiệu một chút, đây là đồng nghiệp của chúng tôi ở Cục, khoa Chú Cấm, Vương Đống."

Hai chữ Chú Cấm nghe có vẻ tà môn, thật ra chỉ là một môn y học thôi. Từ thời nhà Đường, Thái Y Thự đã lần đầu tiên thành lập khoa Chú Cấm, kế thừa từ thuật Vu Y thời thượng cổ, sử dụng sức mạnh siêu nhiên để đối phó với một số bệ/nh tật mà phương pháp thông thường không chữa được.

Trừ tà diệt q/uỷ.

Bộ phận của họ suốt ngày thần thần đạo đạo, toàn nghiên c/ứu về Chúc Do thuật đã thất truyền từ thời thượng cổ.

Tôi cũng chẳng hiểu họ nghiên c/ứu ra cái gì nữa.

Chúng tôi cầm máy dò, rất nhanh đã phát hiện ra một cái hang dưới một bãi cỏ. Mấy người hợp sức đào ra một đường hầm, một cánh cửa sắt sơn đen lộ ra.

Đây chắc chắn là địa cung mà nhà họ Hồ dùng để cất giữ người thân đã khuất.

X/á/c định không khí trong địa cung không có vấn đề gì, tôi bảo ông Hồ chờ ở trên mặt đất, rồi cùng Trương Thần và Vương Đống chui vào cánh cửa sắt của địa cung.

Sau cánh cửa là những bậc thang dốc thẳng xuống. Chúng tôi bật đèn pin đi một hồi khá lâu,đi qua cái hang ở cuối đường hầm, mới đến một bệ đ/á.

Trước mặt bỗng nhiên mở ra một không gian rộng lớn.

Đây là một không gian ngầm vô cùng rộng lớn, trước mắt là một cụm tán cây đồng xanh khổng lồ, cành lá vươn ra tứ phía, gần như bao phủ toàn bộ không gian ngầm.

Đỉnh trên cùng cắm sâu vào vách đ/á, dường như cái cây này đang sinh trưởng vô tận lên trên. Thân cây to lớn, mười người ôm không xuể, được điêu khắc từ đ/á, kéo dài xuống dưới, điều đó cho thấy phía dưới còn có không gian rất lớn.

Tôi quan sát kỹ một lúc các cành cây, rồi nói với hai người kia:

“Đây là cây thần thông thiên trong truyền thuyết thượng cổ - Kiến Mộc. Sách Sơn Hải Kinh ghi chép, Kiến Mộc, thông thiên dã, trực thượng cửu tiêu. Là cầu nối giữa nhân giới và thiên giới, chỉ cần men theo Kiến Mộc leo lên, là có thể đến được thiên đình.

Tương truyền Hoàng Đế đã thông qua Kiến Mộc mà đến nhân gian. Sau này Kiến Mộc bị Chuyên Húc ch/ặt đ/ứt, cầu nối duy nhất giữa thiên giới và nhân gian không còn tồn tại, dẫn đến Cửu Châu đại địa vạn quốc điêu linh.

Cây thần đồng xanh khai quật được ở di chỉ Tam Tinh Đôi, chính là bắt ng/uồn từ sự sùng bái Kiến Mộc.”

Vương Đống cầm đèn pin rọi vào những con chim được điêu khắc trên cành cây, gật đầu:

“Không sai, xem đây, trên đỉnh cành cây điêu khắc chín con chim, trên lưng có thiên mã.

Hàm ý thiên mã bạn kim ô. Kim ô chính là chim vàng. Mã đạp phi yến rất thịnh hành trong các ngôi m/ộ thời Hán Ngụy.

Có chức năng dẫn dắt vo/ng linh thăng tiên, tạo hình là một con ngựa đồng phi nước đại ngẩng cao đầu, ba chân đạp không, chân sau bên phải đạp lên lưng chim.

Đem Mã đạp phi yến điêu khắc trên đỉnh cây, hàm ý thông thiên thành tiên. Vậy vị trí hiện tại của chúng ta, hẳn là tầng trên của Kiến Mộc.”

“Mẹ kiếp, địa cung nhà họ Hồ, vậy mà lại có cảnh tượng khác lạ như vậy.”

“Bọn họ muốn làm gì?”

Trương Thần tặc lưỡi kinh ngạc nhìn tán cây.

“Chẳng qua cũng chỉ là tu luyện thành tiên, trường sinh bất lão mà thôi.” Tôi tiếp lời.

“Những gia tộc làm mấy chuyện kỳ môn dị quái này, thì có thể là người chính kinh gì chứ.”

Danh sách chương

3 chương
01/12/2025 08:40
0
01/12/2025 08:39
0
01/12/2025 08:39
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận
Báo chương xấu