Lâm Thành đặt chiếc bánh dâu tây lên bàn trà: "Bố mẹ anh hiện đang đi du lịch ở nước ngoài, một thời gian nữa sẽ về."
Ngụ ý là tôi không thể đi, phải ở lại tiếp để giúp anh đối phó với mẹ anh?
"Đúng vậy, chính là như em nghĩ."
"..."
Được thôi.
Ăn của người ta thì phải ngoan. Huống hồ tôi ăn còn không ít.
...
Dù đã thú nhận sự thật, Lâm Thành vẫn như thường lệ bước vào bếp chuẩn bị bữa tối. Hai món mặn một món canh, toàn là món tôi thích.
Tôi và Lâm Thành ngồi đối diện nhau, yên lặng ăn xong bữa cơm. Trước đây, không khí bàn ăn đã sôi nổi từ lâu, Lâm Thành còn gắp hết phần thức ăn tôi không ăn hết vào bát của anh, không chút ngại ngần ăn sạch sẽ.
Lúc đó, tôi vui sướng ngỡ đó là chuyện bình thường của vợ chồng. Kết quả… Hu hu.
Ăn xong, Lâm Thành dọn dẹp nhà bếp xong liền vào phòng làm việc. Tôi ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường, giờ này trước kia Lâm Thành đã dắt tôi xuống tầng đi dạo rồi, hai đứa quấn quýt không có thời gian xem điện thoại.
Bây giờ, tôi chỉ có thể một mình về phòng, nằm trên giường lướt điện thoại một mình. Giống như mọi khi, nhưng cũng khác. Ít nhất, tôi và Lâm Thành đang ở dưới cùng một mái nhà. Chỉ cách nhau một bức tường.
Lâu rồi tôi không xem kỹ tài khoản của mình, giờ mở ra, video mới nhất là Lâm Thành bước xuống xe, một tay đút túi, cử chỉ phóng khoáng, toát lên vẻ "quý phái lịch lãm" đến cực điểm. Khí chất mạnh mẽ khiến người ta không thể rời mắt.
Đúng là đẹp trai quá đi! Bất ngờ thay, video này đã đạt hơn một vạn lượt thích, bình luận phía dưới cũng đã hơn nghìn, và vẫn đang tiếp tục tăng lên. Lâm Thành nổi tiếng rồi sao?!
Tôi hơi hoảng. Mở phần bình luận, toàn là aaaa, đẹp trai quá, thậm chí có người còn gọi "anh yêu". Tôi sững sờ, tiếp tục lướt xuống.
"Chỉ cần tôi sống đủ lâu, nhất định sẽ thấy chị em hạ gục nam thần."
Ừm. Tôi lập tức nhấn like.
Còn mấy đứa gọi "anh yêu" kia, avatar toàn là các thần tượng đang nổi tiếng hiện nay.
Hô. Được rồi. Đừng ai coi thường ai nữa.
Đúng lúc tôi đang say sưa đọc, cửa phòng vang lên tiếng gõ. Trong nhà chỉ có hai người. Vậy thì... Tôi gi/ật mình bật dậy khỏi giường, chạy đến cửa, hít một hơi thật sâu rồi mở cửa.
Quả nhiên, Lâm Thành đang đứng ngoài cửa. Anh nhìn tôi một cái, đôi môi mỏng đẹp đẽ kia buông ra hai từ: "Xuống lầu."
"..."
Mãi đến khi đứng trên con đường quen thuộc thường đi, tôi mới chợt nhận ra, Lâm Thành lại dẫn tôi đi dạo rồi, tuy không nắm tay nhưng dưới ánh đèn đường, hai cái bóng kéo dài lại ở rất gần nhau.
Tôi không nhịn được mỉm cười, lén lút tiến thêm một chút về phía Lâm Thành, cái bóng dưới đất lập tức quấn vào nhau.
Hì hì.
Tôi say mê trò này, như nghiện vậy, lại tiến thêm chút nữa. Kết quả, Lâm Thành đột nhiên quay người lại, tôi không kịp dừng, lần này nhào thẳng vào lòng Lâm Thành.
Chỉ cách một lớp áo mỏng, tôi có thể cảm nhận được cơ ng/ực săn chắc của Lâm Thành. Tai tôi nóng bừng.
Bình luận
Bình luận Facebook