Tướng Gia Sủng Ái Ta

Chương 6

04/07/2025 16:57

"Tần Oản Oản! Một nữ tử như trò sao có thể á/c đ/ộc dường ấy!"

"Hãy nhìn những tiểu công tử bị trò b/ắt n/ạt kìa, tuy rằng bọn chúng vô học vô tài, toàn phường phế vật ăn bám, nhưng ít ra còn được coi là ngoan ngoãn đấy."

"Còn trò thì sao? Là một cô nương đấy, mà mới đến được một ngày đã khiến thư viện náo lo/ạn tơi bời, thật chẳng biết phụ thân trò bình thường dạy dỗ trò thế nào."

Tế tửu vốn là lão học giả tuổi đã cao, cổ hủ nhất trong thiên hạ, vuốt râu trợn đôi mắt xanh lè nhìn ta. Bộ dạng ấy giống hệt mấy ông thầy bà cô thời nay không phân biệt trắng đen, thiên vị vô nguyên tắc con em quyền quý.

"Tế tửu, sao ngài cho là ta b/ắt n/ạt họ, chứ không phải họ hợp bọn ứ/c hi*p ta? Ngài đã rõ chân tướng sự việc chưa?"

Ta định cùng Tế tửu biện lẽ, nhưng lão già này bỗng đ/ập mạnh bàn. Đây là muốn động thủ với ta sao...

"Lão phu còn cần rõ nữa ư? Bạn học của trò bị rắn dọa quỳ rạp trước giường, r/un r/ẩy cả người, trò còn ép mấy đứa nó l/ột da rắn nấu canh cho trò. Tiểu thế tử phủ Quốc công vì chống cự còn bị rắn cắn, ngất lịm bất tỉnh, mấy hộ vệ khiêng đi, sống ch*t khôn lường. Trò còn dám nói chẳng phải trò b/ắt n/ạt à?"

"Huống chi, trò vào Quốc Tử Giám bằng cách nào, lão phu há chẳng rõ?"

"Nữ tử triều ta vốn thông kinh hiểu lễ, dù sao trò cũng là hậu duệ Trưởng công chúa, sao chẳng học chút đoan trang uyển chuyển của mẫu thân, lại theo phụ thân thành kẻ thô lỗ..."

Lão học giả chưa dứt lời, đã bị ta một quyền đ/á/nh ngã nhào.

"Ông còn mặt mũi nhắc tới mẫu thân ta? Nếu không phải do bọn phế vật suốt ngày lải nhải “chi hồ giả dã” vô năng như các ngươi, đâu đến nỗi khiến mẫu thân ta, thân là nữ tử mà phải ra trận mạc. Giờ bà ấy vì nước quên mình, trước đứa con côi cút của bà ấy, ông không thấy hổ thẹn thì thôi, sao còn dám nói lời mỉa mai."

Bảo mẫu thân ta đoan trang hiền thục? Kinh thành này ai chẳng biết mẫu thân ta từ nhỏ đã giỏi võ nghệ, cả hoàng thành không địch thủ, ngay cả đương kim hoàng thượng năm xưa cứ dăm ba hôm cũng phải chịu đ/á/nh một trận. Giá mẫu thân còn sống, bọn chúng đâu dám dùng bộ mặt này nói chuyện với ta?

Ta đ/á/nh Tế tửu một trận thừa sống thiếu ch*t, vung tay áo bỏ đi.

Tế tửu này chắc gặp nhiều công tử càn rỡ, chịu đựng khá hơn Thái phó chút ít, cả người đã chui tọt dưới gầm bàn mà vẫn buông lời ngông cuồ/ng:

"Tần Oản Oản! Lão phu không trị được trò, nhưng cũng có người trị được."

"Quốc công cùng chư đại thần đã tấu lên Bệ hạ, mời Thừa tướng đích thân dạy dỗ trò. Trò cứ ngang ngược đi, Thừa tướng nổi tiếng tâm tàn thủ đ/ộc, ngay Bệ hạ cũng kiêng dè. Khổ ải của trò sắp tới rồi..."

Ta kh/inh khi cười lạnh. Đừng nói tới tên Thừa tướng trói gà không ch/ặt kia, miễn không phải kẻ giỏi quyền Thái, ta đều đ/á/nh cho tơi bời.

Bị khiêu khích không vui, ta lại chạy đến khu nhà cho nam tử, trừng trị bọn công tử càn rỡ hợp mưu tố cáo kia một trận thích đáng.

Danh sách chương

5 chương
04/07/2025 16:57
0
04/07/2025 16:57
0
04/07/2025 16:57
0
04/07/2025 16:57
0
04/07/2025 16:57
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu