Từ biểu cảm của Sầm Như Phong có thể thấy, anh ấy hơi ngạc nhiên.
"Anh rất vui khi nghe em nói vậy, nhưng hôm qua cảm giác em còn do dự. Anh có thể biết lý do nào khiến em đồng ý tiếp nhận anh nhanh như vậy không?"
"Xét cho cùng, giữa chúng ta thực sự có khoảng cách tuổi tác, anh đã chuẩn bị tâm lý cho một cuộc chiến đấu lâu dài rồi."
Câu hỏi này khá khó trả lời.
Lẽ nào tôi nói: "Em mơ thấy hôn anh rất thoải mái"?
Lúc này, đưa ba mẹ ra làm lá chắn là hợp lý nhất:
"Tối qua em đã nói chuyện của anh với ba mẹ. Họ đ/á/nh giá anh rất tốt. Bạn cùng phòng em cũng bảo người lớn tuổi sẽ biết chiều chuộng hơn."
Sầm Như Phong nhướng mày: "Bạn cùng phòng em?"
"Vâng, tên là Trình Khiêm, tính tình rất tốt."
Sầm Như Phong khéo léo rót thêm nước chanh cho tôi:
"Hai bạn mới quen nhau sau khi nhập học, lại thân thiết đến mức em sẵn sàng xin ý kiến người ta về chuyện này à?"
Tim tôi thắt lại, vội giải thích:
"Anh yên tâm, em không tiết lộ danh tính của anh. Sẽ không ảnh hưởng đến anh đâu."
Sầm Như Phong: "Không yên tâm lắm."
Tôi sững người. Đã giải thích rồi, lẽ nào phải thề đ/ộc?
Rõ ràng anh rất để ý việc người khác biết chuyện giữa hai chúng tôi.
Sầm Như Phong:
"Trong mục xu hướng chọn bạn đời, em điền "không giới hạn giới tính". Anh không chắc liệu em và bạn Trình đó có phát sinh tình cảm sau này không, dù gì trong trường cũng không ít cặp đôi như thế."
Hóa ra anh lo lắng điều này.
"Anh yên tâm, em không thích cậu ấy. Em không chịu được việc cậu ấy chạm vào người em."
Sầm Như Phong biến sắc: "Chạm vào? Kiểu chạm nào?"
Tôi gật đầu: "Cậu ấy sờ trán xem em có sốt không, em nổi hết da gà."
Tôi cố ý đưa tín hiệu:
"Em rất dị ứng với việc tiếp xúc cơ thể."
Vậy nên đừng lo chúng ta không hòa hợp. Em cũng chẳng quan tâm mấy chuyện này đâu.
Sầm Như Phong như trút được gánh nặng:
"Ừ, thói quen phản xạ tốt đấy."
Tốt lắm, xem ra anh đã hiểu ẩn ý của tôi.
Một người giấu bệ/nh, một người "vô cảm".
Chúng tôi quả thực là đôi trời sinh!
Bình luận
Bình luận Facebook