Bây giờ, tôi nhìn hắn đưa tay trao ly sữa nóng hổi. Tôi khẽ cười lạnh, thẳng tay hất văng chiếc ly. Bắt đầu châm chọc Giang Hoài bằng giọng điệu chua ngoa: "Ai biết được thứ bi/ến th/ái như anh có cho thêm thứ gì kỳ quái vào sữa không!"
Bàn tay tôi đ/ập xuống phát ra tiếng "bốp", dòng sữa trắng văng tung tóe. Chất lỏng làm phần ng/ực áo hắn ướt đẫm, rồi từ từ nhỏ giọt xuống nền nhà theo bàn tay xươ/ng xẩu của hắn.
Giang Hoài khẽ rít lên đ/au đớn, r/un r/ẩy kéo áo lên. Làn da nâu săn chắc lộ ra, phần cơ ng/ực ửng đỏ vì sữa nóng, trông như quả đào chín mọng. Tôi chớp mắt ngỡ ngàng, rồi đột nhiên tai và mặt tôi đỏ bừng lên. Tôi phản ứng thái quá, bật dậy quát: "Giả bộ đáng thương thế để quyến rũ ai hả?"
"Hừ, bề ngoài làm học sinh giỏi lạnh lùng ở trường, bên trong lại là thứ bi/ến th/ái chỉ chạm nhẹ đã không chịu nổi!"
"Giang Hoài, lũ bạn si mê anh, thầy cô ngưỡng m/ộ anh, hay cả bố mẹ... có biết anh tồi tệ thế này không?"
Tôi tiến từng bước, đẩy chàng trai áo quần xốc xếch lùi dần đến khi đụng tủ quần áo. Tôi gằn từng chữ đầy kh/inh miệt: "Anh đã bỏ gì vào sữa của tôi? Th/uốc hay...thứ đó của anh...?"
Ngón tay tôi ấn mạnh vào phần cơ ng/ực bị bỏng của hắn. Giang Hoài đỏ tai, tủi thân rên lên, mắt ngấn nước. Cảm giác mềm mại đàn hồi dưới tay khiến tôi nhíu mày. Tôi dùng ánh mắt gh/ê t/ởm liếc qua phần ng/ực cơ bắp, rồi càng phẫn nộ: “Đừng có mà giả vờ!"
"Dám để ý đến chính em trai mình, Giang Hoài, anh thật kinh t/ởm!"
"Đồ chó ghẻ!"
Bình luận
Bình luận Facebook