Tôi canh qu/an t/ài đến gần sáng, không có chuyện kỳ lạ gì xảy ra cả. Nhưng ngay khi tôi vừa buông lỏng cảnh giác, chìm vào giấc ngủ thì anh trai tôi tới.
Tôi vội đứng dậy, định lên tiếng, nhưng lại bị ánh mắt hung hăng của anh trai chặn lại.
Sau đó anh đuổi tôi ra ngoài.
Cảnh tượng cuối cùng mà tôi nhìn thấy trước khi đóng cửa là anh tôi vội vàng nâng nắp qu/an t/ài lên.
Nhảy vào trong qu/an t/ài.
Khoảng chừng mười mấy phút sau, anh tôi bước ra ngoài với bộ dạng quần áo không chỉnh tề.
Trên mặt còn hiện lên vẻ thỏa mãn, nhìn tôi với vẻ gh/ét bỏ.
Anh trai tôi đi đến trước mặt tôi, túm lấy cổ áo tôi rồi nói một cách hung dữ: “Nếu như mày dám để người khác biết được tối nay tao tới đây thì tao gi*t ch*t mày.”
Tôi sợ hãi, liền vội vàng gật đầu.
Sau đó anh tôi mới hài lòng ra về.
Đợi sau khi tôi quay trở lại linh đường, không biết có phải ảo giác của tôi không mà tự nhiên lại cảm giác cỗ qu/an t/ài đỏ hơn rất nhiều so với lúc ban đầu.
Tôi bị dọa sợ đến mức quay đầu đi ngay.
Nhưng bên tai tôi đột nhiên lại truyền tới tiếng khóc lóc của phụ nữ, vô cùng chói tai, vô cùng thê lương, giống như thế có người đang thổi kèn xô-na bên tai tôi vậy.
Tôi bị dọa sợ đầu ra đầy mồ hôi lạnh, vội vàng, sợ hãi chạy ngay đến trước qu/an t/ài dập đầu bịch bịch bịch với qu/an t/ài.
“Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi. Tôi c/ầu x/in cô, đừng tới tìm tôi mà. Tôi không phải là người hại cô đâu. Lúc cô mới tới, tôi còn cho cô bánh bao đấy. Cô đừng hại tôi mà.”
Ngay khi tôi bị dọa sợ đến mồ hôi lạnh tuôn như mưa, nói năng lộn xộn thì âm thanh bên tai bỗng nhiên im bặt.
Được c/ứu rồi sao?
Bàn tay lạnh lẽo của tôi mò đến trước ng/ực, lấy đồ vật được để ở túi áo trước ng/ực ra, thì ra là lá bùa màu vàng mà hồi ban ngày chú Ba Quan (tài) đưa cho tôi.
Giờ cầm nó trong lòng bàn tay còn thấy hơi nong nóng.
Vừa nãy tấm bùa này đã c/ứu tôi sao?
Trong lòng tôi vẫn còn sợ hãi, đặt tấm bùa về lại trước ng/ực.
Tuy đã có tấm bùa vàng bảo vệ rồi nhưng có đ/á/nh ch*t tôi cũng không muốn ở lại linh đường này nữa đâu.
Tôi sợ hãi bỏ chạy ra trước cửa linh đường, tựa vào khung cửa thấp thỏm đợi trời sáng.
Bình luận
Bình luận Facebook