Yêu chính mình

Chương 9

19/10/2024 21:09

9.

Cuối cùng, Từ Hành cũng ký vào tờ đơn ly hôn.

Nguyên nhân là vì sau buổi gặp mặt với tôi hôm đó, không hiểu Lâm Hiểu Yên đã bị k í c h đ ộ n g điều gì mà mang con đến công ty làm lo/ạn.

Cô ấy hoàn toàn có dáng vẻ của người không còn gì để mất, quyết định sẽ kéo Từ Hành xuống cùng mình.

Từ Hành, một người luôn chú trọng thể diện, đương nhiên không thể để Lâm Hiểu Yên gây náo lo/ạn.

Ngay lập tức, anh ta đã t á t cô ấy một cái.

Tiếng khóc của phụ nữ hòa lẫn với tiếng khóc của đứa trẻ, tạo thành một mớ hỗn độn.

Lâm Hiểu Yên gào khóc:

"Nếu anh không cưới tôi, tôi sẽ làm l o ạ n mỗi ngày, cho đến khi anh không thể tiếp tục sống nổi nữa."

Lúc này, Lâm Hiểu Yên không còn bận tâm liệu cô có làm Từ Hành c h á n g h é t hay không, cô chỉ cảm thấy không thể ngồi yên chờ chít.

Nếu kéo dài thêm nữa, cô sẽ mất tất cả.

Gia đình Lâm Hiểu Yên có một người cha nghiện c/ờ b/ạc, không đưa tiền là bị đ/á/nh, thậm chí còn dọa sẽ g i ế t đứa con của cô. Giờ đây, cô chỉ còn bám víu vào Từ Hành như chiếc phao c/ứu sinh cuối cùng.

Từ Hành bị cô làm phiền không chịu nổi, cộng thêm việc tôi liên tục gây sức ép từ phía bên kia.

Nếu Từ Hành không đồng ý ly hôn, tôi sẽ đi con đường ly hôn thông qua t ò a á n, anh ta đã có con ngoài g i á t h ú, tôi hoàn toàn có cách để khiến anh ta ra đi tay trắng.

Từ Hành không phải là kẻ ngốc. Bị é p đến mức này, anh ta đành phải ký tên.

Ngày ly hôn, nắng chói chang. Dụ M/ộ Tức đứng bên cạnh tôi suốt buổi, cầm ô che nắng cho tôi.

Anh ta bỏ chiếc Hummer hầm hố thường ngày, thay bằng một chiếc siêu xe thể thao phiên bản giới hạn cực kỳ nổi bật. Nghe nói anh đã đặt trước hai tháng, như thể chỉ để chờ đón giây phút này.

Nhìn thấy cảnh tượng ấy, Từ Hành nhíu mày:

"Cô tìm một thằng nhóc, không thấy mệt à?"

"Nếu tôi nhớ không nhầm, chiếc siêu xe này không dưới hai mươi triệu, Thi Sở, cô thích nó đến thế sao?"

Tôi lắc đầu, không nói gì.

Chỉ đơn giản là không muốn đôi co với anh ta.

Hoàn thành xong các thủ tục cuối cùng, nhìn con dấu được khắc lên tờ giấy ly hôn, tôi bỗng có cảm giác mơ hồ.

Năm năm trước, Từ Hành quỳ một chân xuống cầu hôn tôi. Tôi lén lấy sổ hộ khẩu của gia đình, cùng Từ Hành đi đăng ký kết hôn.

Ngày hôm đó nắng cũng rất đẹp, tôi và Từ Hành cùng nhau giơ cao tấm giấy chứng nhận kết hôn đỏ rực, nhìn nhau cười, rồi ôm chầm lấy nhau trước cổng ủy ban.

Anh ấy ôm tôi, quay vòng vòng và h é t lên:

"Vợ à, cuối cùng anh cũng cưới được em rồi!"

Rõ ràng, Từ Hành cũng đang nhớ lại khoảnh khắc đó, anh ngỡ ngàng nhìn quyển sổ màu đỏ mà nhân viên công chứng đưa cho chúng tôi.

Không hiểu sao, mắt anh bỗng đỏ hoe.

Đây là lần đầu tiên tôi thấy Từ Hành trong trạng thái mong manh như vậy.

Anh ta lẩm bẩm, không rõ là nói cho tôi nghe hay cho chính mình:

"Anh có chút hối h/ận rồi..."

"Chúng ta hoàn toàn có thể bắt đầu lại mà."

Danh sách chương

5 chương
19/10/2024 21:42
0
19/10/2024 21:10
0
19/10/2024 21:09
0
19/10/2024 21:08
0
19/10/2024 21:07
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận