Tin tức Bệ hạ ban chỉ ban hôn cho hai ta nhanh chóng truyền khắp kinh thành.
Khi tiếp nhận Thánh chỉ, phụ thân ta ngất xỉu ngay tại chỗ, vẫn là Tạ Hoè đọc xong Thánh chỉ rồi cúi người đỡ ông ấy dậy, đỡ vào trong phủ.
Sau khi vào phủ, Tạ Hoè và phụ thân ta ở trong phòng nói chuyện riêng rất lâu, mãi đến bữa trưa mới ra.
Ta vốn tưởng phụ thân ta lại sẽ khóc lóc ầm ĩ một trận, nào ngờ, khi ra cửa lần nữa, ông ấy đã quét sạch nỗi u ám trước đó, nắm lấy tay áo Tạ Hoè, vui mừng khôn xiết muốn dẫn Tạ Hoè đi xem căn phòng mẫu thân ta từng ở.
Ta:...............
"Phụ thân, sao lại xem phòng của mẫu thân, chẳng phải nên xem phòng của con sao?"
Phụ thân ta đẩy ta ra, nắm tay Tạ Hoè đi thẳng về phía phòng mẫu thân.
"Phòng của con thì có gì đáng xem, nhà ta cũng chỉ có phòng mẫu thân con là đáng giá, hiền tế lần đầu đến phủ, lẽ nên tận nghĩa chủ nhà để hiền tế vui vẻ tận hưởng."
Đây là lý lẽ quái gở gì, gì mà xem qua phòng mẫu thân ta là có thể vui vẻ trở về?
Ta nắm tay Tạ Hoè: "Chàng thật sự muốn xem phòng mẫu thân ta, chứ không phải phòng của ta à?"
Tạ Hoè bỗng nhiên đến gần ta, thì thầm bên tai: "Đợi ta xem xong phòng mẫu thân nàng, sẽ đến ngắm kĩ phòng của nàng."
Ta:..................
Giọng y thì thầm bên tai ta, quả thật rất quyến rũ.
Bình luận
Bình luận Facebook