10
Lượt đọc0
Theo dõi20
ChươngSau khi mất đi cả bố lẫn mẹ, em trai Trần Tây Châu với đôi mắt đỏ hoe đã trèo lên giường của tôi - người anh kế của em.
"Anh, em biết anh thích con trai."
"Em sẽ làm bạn trai anh, anh đừng bỏ rơi em."
Nhìn vẻ khẩn cầu trên khuôn mặt của thiếu niên, tôi ngẩn người, rồi gật đầu.
Sau này, Trần Tây Châu dẫn vị hôn thê của cậu ta về nhà. Khi nhắc đến tôi, giọng điệu lại thờ ơ lạnh nhạt.
"Anh ta không phải anh trai tôi, chỉ là đứa trẻ mồ côi được cha mẹ tôi nhận nuôi về thôi."
Tôi ngẩn người, rồi cũng gật đầu. Thế là, vào một buổi chiều bình lặng, tôi lặng lẽ chuyển ra khỏi nhà cậu ta.
Nghe nói sau đó, vị Trần gia sang quý, người vốn luôn bình tĩnh tự chủ, lại phát đi/ên rồi.
Chương 20
Chương 27
Chương 15
Chương 19
Chương 16
Chương 21
Chương 20.
Chương 12
Bình luận
Bình luận Facebook