Nghe tiếng cười của Tư Gia Tự, tôi lấy hết can đảm hỏi điều mà tôi vẫn luôn thắc mắc trong lòng: "Sao anh lại thích tôi?"
Tôi nghĩ nát óc cũng không tìm được chỗ nào để anh ấy thích. Làm bạn cùng phòng với em trai anh ấy gần hai năm, số lần gặp anh ấy đếm trên đầu ngón tay. Rõ ràng giữa hai người không hề có bất kỳ giao thoa nào, vậy mà anh ấy lại nói thích tôi.
"Em có biết em trai tôi là thẳng nam kỳ thị đồng tính không?"
Tư Gia Tự kéo tôi vào trong, sợ tôi ngã khỏi giường, vòng tay qua eo tôi: "Biết, nhưng anh trai cậu ta thì không."
Anh ấy không trả lời trực tiếp tại sao thích tôi, tắt đèn, nhưng nằm trên chiếc giường lạ tôi trằn trọc không ngủ được. Anh ấy nhận ra, hỏi tôi có muốn chơi xếp hình không.
Một góc mềm mại trong lòng tôi bỗng sụp đổ, sống mũi cay cay, hỏi: "Có phải bộ xếp hình lần trước tôi nhìn thấy không?"
Hôm anh ấy đền tiền m/ua màu nước cho tôi, tôi đứng ngẩn người trước cửa kính cửa hàng rất lâu, nhìn bộ xếp hình cao lớn được dựng trong tủ kính.
Anh ấy lấy bộ xếp hình ra, đặt lên thảm trải sàn. Hơn nửa đêm hai người chúng tôi ngồi giữa phòng khách, tôi dựng nhà, còn anh ấy thì giúp tôi một tay.
Sáng hôm sau, chuông báo thức réo gọi tôi dậy đi làm. Vừa thay đồ chuẩn bị ra cửa, chuông cửa chợt vang lên, liên tục bị ấn như thế có thể thấy người bên ngoài đang rất vội.
Nhìn qua mắt mèo, tôi thấy một gương mặt quen thuộc, không nhịn được lùi lại về sau, đụng phải góc tủ đ/au đến chảy nước mắt. Tôi lùi về phía phòng ngủ, đ/á/nh thức Tư Gia Tự đang ngủ say.
Tôi cúi người kéo chăn anh ấy ra: "Em trai anh đến rồi."
Anh ấy ngẩng lên, chú ý đến một đoạn eo tôi lộ ra, bàn tay ấm áp kéo vạt áo tôi che lại: "Mới sáng sớm đừng có trêu tôi."
Giờ nào rồi mà anh ấy còn tâm trí nghĩ bậy.
Tôi hít sâu một hơi, lặp lại lời mình, anh ấy chậm rãi ngồi dậy: "Nó không có chìa khóa nhà tôi."
Cũng phải, đây đâu phải biệt thự.
Tôi chỉ vào tủ quần áo: "Tôi có nên trốn vào đấy không?"
Tư Gia Tự mặc quần áo tử tế xong, đẩy tôi ra ngồi ở phòng khách: "Em cứ ngồi đây."
Tôi trơ mắt nhìn Tư Gia Trì đi vào với vẻ mặt bàng hoàng, như thể vừa bị phá nhà vậy.
9
"Quý Tri Duật sao cậu lại ở nhà anh tôi?"
Đôi mắt của Tư Ký Trì mở lớn, chuyển ánh nhìn qua lại giữa tôi và anh trai cậu ta.
Anh trai cậu ta điềm tĩnh giải thích, hôm qua do tôi giao đồ ăn gặp mưa lớn không về được, nên anh ấy để tôi ở lại đây một đêm.
Khuôn mặt Tư Ký Trì liên tục thay đổi khó lường, cuối cùng trở nên khó đoán, cậu ta ngồi xuống cạnh tôi, hỏi: "Hè này cậu ở đâu?"
Tôi kể cho cậu ta nghe về công việc làm thêm ở nhà hàng có bao ăn bao ở. Cậu ta cau mày, quay sang nói với anh trai mình, liệu có thể cho tôi ở đây một thời gian không.
Cậu ta đây là đang muốn anh trai mình chứa chấp tôi sao?
Tư Gia Dự hơi nhướng mày, gật đầu đồng ý. Nhưng tôi vội vã xua tay từ chối.
Bình luận
Bình luận Facebook