Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
28
Vừa mới chạm môi thôi, tôi bỗng cảm thấy một bàn tay ôm lấy eo mình từ phía sau.
Ngay sau đó, đôi môi tôi bị một lực mạnh mẽ ép mở ra.
Đến khi được thả ra, tôi đã thở hổ/n h/ển, tim đ/ập lo/ạn như trống vỡ trận.
Dụ Như vuốt nhẹ hông tôi, giữ tôi ch/ặt trong vòng tay, giọng nói vốn luôn điềm tĩnh nay lại khàn khàn, run nhẹ:
“Phàm Phàm… cậu định làm gì đây?”
Tôi hít một hơi sâu, rồi cau mày đáp lại một cách không cam chịu:
“Còn làm gì nữa… thì là thích cậu chứ sao!”
Lời vừa dứt, đáp lại tôi là một trận mưa nụ hôn ập tới, mãnh liệt và ngọt ngào, khiến đầu óc tôi quay cuồ/ng như chong chóng.
Còn tôi — không nhớ nổi mình về ký túc xá bằng cách nào.
Chỉ biết rằng, đôi môi đ/au rát của tôi đã chứng minh một điều — Tôi và Dụ Như… đã ở bên nhau rồi.
29
Dù đã nhận thức được xu hướng tính dục của mình, nhưng tôi vẫn chưa dám nói với Lạc Lạc hay mấy người bạn trong ký túc.
Chỉ có thể lén lút yêu đương với Dụ Như trong bóng tối thôi.
Nhưng Hạ Viên Viên — cái “mũi chó săn tin” ấy — lúc nào cũng là người phát hiện ra điều bất thường đầu tiên!
Đến mức tôi bắt đầu nghi ngờ — cô ta có phải gắn camera quanh trường không?!
【Cải Cải? Có người yêu rồi hả? Mau sắp xếp cho chị gặp mặt đi, tối nay chị rảnh nha~】
Gặp, gặp, gặp gì mà gặp!
Mới yêu có hai ngày thôi đó!
Tôi còn chưa nhìn anh ấy cho đủ mà! ( X/á/c nhận yêu đương rồi nên xưng anh - em nhé mn ^^)
Tôi chưa kịp trả lời thì cô ta lại nhắn thêm:
【Chị có nhiều tài nguyên quý lắm nha, Cải Cải~】
Tôi: 【……Được rồi được rồi, khi nào? Ở đâu vậy?!】
30
Địa điểm Hạ Viên Viên chọn là một quán KTV.
Vừa bước vào, tiếng hát “heo kêu” của cô ta đã khiến tai tôi ù luôn!
Vừa thấy tôi, cô ta liền ném micro xuống, chạy bổ lại, rồi quay sang Dụ Như phía sau tôi, cười híp mắt nói:
“Chào bé cưng, chị là Hạ Viên Viên — chị gái của Cải Cải nha~”
Chị gái cái đầu chị á!
Tôi lập tức đ/ập cái tay đang chìa ra của cô ta:
“Tôi hơn cô hai tháng đấy, gọi là anh đi!”
Hạ Viên Viên “hừ” một tiếng, chẳng thèm cãi.
Dụ Như lễ phép gật đầu, mỉm cười nói:
“Chào chị, tôi là Dụ Như — bạn trai của Phàm Phàm.”
Hạ Viên Viên lập tức cười phớ lớ:
“Hehe~ Biết rồi biết rồi, mau ngồi đi, ngồi đi nào!”
Đợi cô ta đi lo chỗ ngồi, tôi mới có thời gian nhìn quanh phòng bao.
Ánh đèn mờ mờ, sofa da mềm, mùi nước hoa trộn lẫn khói th/uốc thoang thoảng…
Rồi tôi thấy Tô Nhược Nam — đang ngồi trên sofa, ánh mắt dừng thẳng trên người tôi.
Ch*t ti/ệt!
Tôi nhớ lại lời Hạ Viên Viên từng nói — “Nam Nam thích em đó.”
Tôi vội tránh ánh mắt của cô ấy, gượng gạo quay đi.
Ngại ch*t đi mất.
Hạ Viên Viên, cô đang làm cái trò gì thế hả!!!
Tôi dùng ánh mắt ra hiệu chất vấn cô ta.
Kết quả — cô nàng lại như con bướm đi/ên, nhào vào lòng một cô gái tóc dài ngồi trên sofa.
Ơ… nhìn quen gh/ê.
À, là bạn gái của cô ta.
Cũng tốt.
Giờ tôi chẳng có gì phải gh/en tị nữa.Vì tôi cũng có bạn trai rồi mà, hahaha!
Chương 7
Chương 12
Chương 6
Chương 9
Chương 6
Chương 6
Chương 16
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook