0
Lượt đọc0
Theo dõi5
ChươngVào ngày tôi nhảy từ tầng thượng xuống, Kỳ An cũng lao theo tôi. Hai đóa hoa rực rỡ vỡ toang trên nền bê tông lạnh lẽo.
Hắn là con trai của bố dượng, đáng lẽ tôi phải gọi hắn một tiếng "anh trai".
Nhưng mỗi lần nghe tôi gọi, hắn đều quay mặt lạnh lùng: "Im đi, chúng ta không cùng huyết thống".
Khi kỳ thi đại học kết thúc, đáng lẽ chúng tôi phải cầm giấy báo nhập học bước vào cánh cổng trường mơ ước.
Không ngờ bố dượng như oan h/ồn ám ảnh tìm đến.
Hắn siết cổ tôi đến nghẹt thở không thốt nên lời: "Thích thằng khốn đó làm gì? Kinh nghiệm của tao còn hơn nó gấp vạn lần, đảm bảo cho em thăng hoa".
Cái ngày lao xuống ấy, tôi tưởng mình đã được giải thoát.
Cho đến khi nhận ra Kỳ An cũng đang rơi theo.
Tôi hoàn toàn sụp đổ: "Xin chư Phật từ bi, hắn vô tội mà, hãy để tôi c/ứu hắn!"
Chương 6
Chương 20
Chương 15
Chương 9
Chương 17
Chương 15
Chương 23
Chương 19
Bình luận
Bình luận Facebook