21
Lượt đọc0
Theo dõi6
ChươngTôi bị đẩy vào góc phòng nuôi dưỡng, chờ đợi những người cá khác lựa chọn chủ nuôi. Khi đến lượt tôi, chỉ còn lại một thiếu tướng mặt trái có vết s/ẹo tên Tần Dặc.
Tôi hơi sợ hãi, đối diện với đôi mắt đen thẫm của anh ta, toàn thân run không ngừng. Anh bình thản nhìn tôi, hiểu được sự kháng cự của tôi, định quay đi.
Đúng lúc này, một dòng bình luận nổi lên:
[Ái chà cá con đừng từ chối thiếu tướng! Anh ấy thật ra rất dịu dàng, nuôi chó đi lạc còn khóc thầm đấy!]
[Hu hu năm nay thiếu tướng lại không có người cá nào chọn, thức hải tinh thần của anh sắp không chịu nổi rồi]
[Giá như không phải vì vết thương thức hải trong nhiệm vụ năm năm trước khiến không thể trị liệu vết s/ẹo...]
[Cá con ơi, chính anh ấy đã đưa cậu ra khỏi phòng thí nghiệm năm đó đó, c/ứu lấy vị thiếu tướng đáng thương của chúng ta đi!]
Tôi sững người, vọt tới nắm lấy tay áo Tần Dặc vẫn còn run run:
"Anh... nuôi tôi được không?"
Chương 30
Chương 7
Chương 8
Chương 8
Chương 7
Chương 9
Chương 6
Chương 9
Bình luận
Bình luận Facebook