1
Lượt đọc0
Theo dõi6
ChươngChồng tôi qu/a đ/ời vì t/ai n/ạn xe, tôi vội vã đến bệ/nh viện. Mẹ chồng khóc lóc quỳ gối trước mặt tôi không chịu dậy. Bà c/ầu x/in tôi đừng từ bỏ gia đình này. Lại còn nài nỉ tôi sinh đứa con chưa chào đời trong bụng. Vừa định cắn răng gật đầu, trước mắt tôi chợt lướt qua vô số bình luận nổi [Trời đất, xem đến lần thứ ba rồi, có cần bi kịch thế không?] [Nữ chính đúng là hèn quá? Tên khốn đó giả ch*t, giả ch*t đấy! Mở to mắt ra xem đi, hễ gật đầu là cô tiêu đời]. Tôi cúi nhìn mẹ chồng. 'Thôi được, đưa tiễn Lưu Bân xong là chúng ta đường ai nấy đi.'
Chương 6
Chương 6
Chương 6
Chương 7
Chương 6
Chương 6
Chương 11
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook