0
Lượt đọc0
Theo dõi8
ChươngTôi là con gái của nữ chính trong truyện ngôn tình ngược. Năm lên bốn tuổi, cuối cùng tôi đã hiểu được những dòng bình luận kỳ lạ: [Nữ chính vẫn đang làm việc cật lực ki/ếm tiền nuôi con, không biết mình đã mắc u/ng t/hư giai đoạn cuối rồi, cứ thế này thì đứa bé sắp mất mẹ mất!] [Giá như nam nữ chính biết giao tiếp với nhau thì đã không có cảnh mang th/ai rồi bỏ trốn.] [Tội nghiệp đứa bé, sáu tuổi đã mất mẹ, nam chính không hề biết nữ chính đã ch*t và để lại cho mình một đứa con gái, cứ thế sống cô đ/ộc đến già.] [Đáng thương nhất là Tiểu Bảo nhà ta, rõ có bố là đại gia mà bị đưa vào trại mồ côi...] Mẹ tôi sắp ch*t ư? Tôi ngẩn người nhìn người mẹ dịu dàng xinh đẹp - không được! Họ không biết nói thì để con nói! Một buổi chiều nắng vàng, tôi đứng dưới tòa nhà công ty nào đó, chăm chăm nhìn người đàn ông mặc vest chỉnh tế rồi lao đến ôm ch/ặt lấy chân ông ta: 'Bố ơi, đưa tiền đi, con muốn c/ứu mẹ!'
Bình luận
Bình luận Facebook