0
Lượt đọc0
Theo dõi7
ChươngNăm đó trời làm đói kém, dì tôi bảo tôi đến nương nhờ nhà họ Châu - nơi đã đính ước hôn nhân. Châu Nghiễn Lễ kh/inh thường tôi, hắn liếc nhìn bộ quần áo cũ kỹ của tôi rồi chỉ tùy ý vào chiếc lọ gốm đựng kẹo trống không trên bàn:
"Nhà họ Châu không có tiền may áo cưới cho cô."
"Đợi khi nào cô tích đầy một hũ tiền, ta sẽ cưới cô."
Ôi chao, tiền ki/ếm sao mà khó thế!
Suốt một năm trời tôi ăn tiêu dè sẻn, mùa đông đ/ập băng giặt áo, mùa hè dệt chiếu vá giày, đôi tay chi chít vết thương cũ chồng lên mới. Khi chiếc lọ sắp đầy thì dì tôi lại bảo nhầm, hóa ra hồi xưa đính ước là nhà họ Trâu chứ không phải họ Châu.
Lúc kiệu hoa nhà họ Trâu đến đón, Châu Nghiễn Lễ không có mặt, tiểu đồng Thường Hỷ cũng ngập ngừng:
"Nhà họ Trâu nghèo x/á/c xơ, cô nương về đó e chả có nổi cái nồi nấu cơm."
"Ngay cả tiền thuê kiệu hoa này, một nửa là anh ta chép sách tích cóp, nửa còn lại là do thầy đồ và bạn học quyên góp đấy!"
Chiếc kiệu hoa lục lạc treo bốn góc, tuy cũ nhưng sạch sẽ tinh tươm, nhìn đã thấm đẫm tấm lòng. Tôi mỉm cười hạnh phúc:
"Không sao, thiếp cũng dành dụm được ít tiền rồi."
Ôm chiếc lọ nhỏ đong đầy tiền xu, tôi bước lên kiệu hoa.
Chương 11
Chương 14
Chương 6
Chương 7
Chương 7
Chương 7
Chương 11
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook