0
Lượt đọc0
Theo dõi13
ChươngNăm đói khổ nhất đời, tôi từng tranh ăn với chó dữ trong ngõ hẻm.
Khi công tử xuất hiện trước mặt, tôi tưởng mình thấy tiên ông giáng trần.
Công tử độ mười bốn mười lăm tuổi, đẹp như ngọc trắng điêu khắc, sáng ngời như vầng trăng.
Người đưa tôi về phủ, ban cho cơm áo, lại dạy tôi đọc sách hiểu lẽ đời.
Lần đầu tiên tôi được đối xử như một "con người".
Nhưng... công tử nghiêm cấm việc leo giường.
Mấy năm sau, gia tộc phạm tội, cả nhà bị lưu đày đến vùng đất khắc nghiệt.
Khi tôi tìm được công tử, người đang bị mấy tên hung hãn đ/è ép, suýt nữa thì mất đi thanh danh.
Tay cầm d/ao mổ lợn sắc lẹm, tôi xông lên mở đường m/áu, ôm ch/ặt công tử vào lòng:
"Từ nhỏ tiểu nô đã biết mổ lợn rồi, từ nay công tử cứ đi cùng nô, nô thề sẽ không leo giường!"
Chương 7
Chương 10
Chương 12
Chương 6
Chương 12
Chương 7
Chương 13
Chương 21
Bình luận
Bình luận Facebook