0
Lượt đọc0
Theo dõi8
ChươngCông chúa nhỏ giới kinh đô từng theo đuổi chồng tôi đã qu/a đ/ời trong một t/ai n/ạn. Di thư để lại chỉ vỏn vẹn một dòng: 【Nỗi tiếc nuối duy nhất của kiếp này là Vạn Tư Gia mãi mãi lỡ làng Tống Chí Viễn.】
Tống Chí Viễn ép tôi đến linh đường xin lỗi cô ấy, giữa đường lại gặp t/ai n/ạn xe.
Mở mắt lần nữa, tôi trọng sinh về ngày đầu tiên cùng Tống Chí Viễn đến Bắc Kinh.
Tôi đẩy hắn về phía công chúa nhỏ giới kinh đô: "Cơn mưa giàu sang này, anh hãy nhận lấy cho tử tế."
Tôi chúc hắn toại nguyện.
Cũng muốn cho hắn tận mắt chứng kiến cuộc đời hoàn mỹ của mình tan thành mây khói!
Chương 7
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook