2
Lượt đọc0
Theo dõi8
ChươngTrên đường kinh kỳ gặp phải cư/ớp đường, tôi bị bắt lên sào huyệt của bọn thổ phỉ. Để cầu sống, tôi dốc hết tâm cơ chiều chuộng nhị đầu mục lạnh lùng khắc kỷ nhưng tay nhuốm m/áu người 👤. Hắn bức tôi đi/ên cuồ/ng suốt đêm, đến rạng sáng mới lau nước mắt trên khóe mắt tôi. "Đừng khóc nữa, từ nay về sau cứ theo sát anh." Nhưng theo hắn, e rằng thắt lưng sớm muộn cũng g/ãy. Nhân lúc sơn trại hỗn lo/ạn, tôi tìm cơ hống phóng hỏa giả ch*t trốn về. Vừa về nhà vài ngày, Cẩm Y Vệ đã đến lục soát. Vị chỉ huy sứ đi đầu không ai khác chính là nhị đầu mục từng đêm đêm siết eo gọi tôi "cưng ơi" ngày trước.
Chương 6
Chương 5
Chương 6
Chương 8
Chương 6
Chương 8
Chương 8
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook