2
Lượt đọc0
Theo dõi7
ChươngĐã đồng hành cùng vị hôn phu lưu đày ba năm ròng, cuối cùng cũng được minh oan.
Nhưng hắn lại muốn cưới chị cả của tôi làm chính thất, còn tôi thì chỉ được làm thiếp.
Trong lúc cùng đường, tôi đã nhảy xuống sông Vo/ng Xuyên.
Không ngờ Diêm Vương bảo mạng số tôi chưa hết, nhất quyết đưa tôi hoàn dương.
Tôi không muốn, đành lang thang nơi âm phủ, cho đến khi gặp một nam tử đầu tóc xõa tung.
Hắn nói mình là thái tử, ch*t oan ức không muốn uống canh Mạnh Bà.
Thật trùng hợp - tôi thì muốn uống.
Hai chúng tôi đến c/ầu x/in Diêm Vương.
Diêm Vương bực mình vì bị làm phiền, vung tay chỉ về phía tôi:
"Ngươi còn bốn mươi năm dương thọ, thôi thì hai ngươi kết làm phu thê, mỗi người phân nửa để hoàn dương đi!"
Chương 6
Chương 10
Chương 9
Chương 6
Chương 10
Chương 6
Chương 6
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook