0
Lượt đọc0
Theo dõi11
ChươngSau trận ốm nặng, mẹ tôi trở nên kỳ lạ lắm. Bố đ/á/nh mẹ, mẹ lại đưa d/ao cho bố. Mẹ cười nheo mắt nói: "Lại đây, ch/ém vào chỗ này đi! Gi*t tôi đi, mấy đứa cháu trai cháu gái nhà anh đừng hòng thi công chức!" Bà nội gh/ét tôi là con gái, đ/á/nh m/ắng tôi không thương tiếc. Mẹ xồng xộc ra trước cổng nhà cô tôi ch/ửi bới: "Mụ già nhà tôi chẳng ra gì! Đẻ con gái làm gì, đồ vô dụng chỉ biết tốn cơm!" Cô tôi - vợ bí thư thôn - mặt đen như cột nhà ch/áy. Mẹ hả hê nắm tay tôi huýt sáo: "Con chó đi/ên lồng lộn thì chó cũng phải sợ!"
Chương 6
Chương 7
Chương 11
Chương 11
Chương 6
Chương 7
Chương 9
Chương 8
Bình luận
Bình luận Facebook