0
Lượt đọc0
Theo dõi7
ChươngSau khi con trai thi đậu vào trường cấp ba quốc tế, tôi đã đề nghị ly hôn với Diêu Trịnh Thanh. Anh ta trợn mắt nhìn tôi: "Lâm Gia Thanh, cô bị dở hơi hả, sao đột nhiên lại đòi ly hôn?" Tôi chậm rãi nuốt nốt miếng thức ăn trong miệng: "Chỉ vì mấy câu anh vừa nói đó." Nhà hàng này do tôi chọn để mừng con trai nhận được thư chấp nhận nhập học. Từ bước chân đầu tiên bước vào, Diêu Trịnh Thanh đã bắt đầu chê bai: "Trang trí quê mùa thế này, đâu phải chỗ sang trọng gì." Khi menu đưa lên, anh ta lại càu nhàu: "Đồ ăn chắc toàn làm sẵn, đắt c/ắt cổ mà cô cũng chọn được." Bầu không khí trên bàn ăn trở nên ngột ngạt. Tôi mặt lạnh gọi nhân viên order đồ. Đã quá quen rồi. Hai mươi năm chung sống, bất cứ thứ gì tôi chọn đều bị anh ta soi mói. Từ tuýp kem đ/á/nh răng đến xe cộ nhà cửa, trong mắt anh, lựa chọn của tôi luôn là biểu tượng của sự kém sang. Khi món ăn được dọn lên, bố mẹ chồng và bố mẹ đẻ đều khen ngon. Diêu Trịnh Thanh cuối cùng cũng im miệng, ăn nhiều hơn cả tôi. No nê xong xuôi, tôi cất lời: "Bữa cơm hôm nay, một là mừng con thi đỗ, hai là nhân tiện đông đủ, chuyện này khỏi phải nhắc lại ba lần." Tôi ngừng lại, thấy mọi người đều chăm chú lắng nghe, liền tuyên bố quyết định: "Tôi định ly hôn với lão Diêu. Xin đừng ai khuyên can." Bị người khác chê bai suốt hai mươi năm, tôi chịu đủ rồi.
Chương 19
Chương 8
Chương 9
Chương 6
Chương 8
Chương 7
Chương 6
Chương 8
Bình luận
Bình luận Facebook