0
Lượt đọc0
Theo dõi8
ChươngỞ thành Kiến An thời đó nổi lên phong trào cưới vợ x/ấu. Thế là tôi - một cô gái quê b/án bánh nướng - trở thành tân nương của tiểu thiếu gia Đoàn gia là Đoàn An Lan.
Đoàn An Lan chê tôi tính khí thô lỗ, không biết phong nhã, chữ nghĩa không thông, trăm phương nghìn kế coi thường. Câu cửa miệng mỗi ngày của hắn là:
"Đồ đàn bà ngỗ ngược! Thiếu gia ta sớm muộn cũng viết thư hưu thôi!"
Về sau, hắn đỗ trạng nguyên.
Hoàng đế bày yến tiệc ban thưởng. Thừa dịp này hắn liền đòi hưu thê: "Thần thê thô tục ng/u muội, không có chút văn chương, xin thánh chỉ..."
Tôi trọng thể diện.
Cư/ớp lời hắn, tuyên bố trước: "Xin chỉ hòa ly!"
Thế nhưng khi tôi định về quê dựng lại quầy bánh nướng, Đoàn An Lan lại níu gói hành lý của tôi không chịu buông.
Hàm răng nghiến ken két:
"Nàng với thằng bạch diện ở cửa hàng áo may quen nhau từ khi nào? Phải lúc ta treo đầu trên xà, châm kim vào đùi dùi mài kinh sử không?!"
Chương 10
Chương 7
Chương 7
Chap 4
Chương 59
Chương 25
Chương 10
Chương 18
Bình luận
Bình luận Facebook