0
Lượt đọc0
Theo dõi7
ChươngMỗi lần tỏ tình với Văn Tranh, hắn đều cố ý tháo máy trợ thính ra. Khiến tôi bị mọi người mỉa mai chế giễu, ngượng chín mặt. Tôi tưởng hắn dùng cách xa lánh để thử lòng tôi, cho đến khi nghe được đoạn hội thoại với đám bạn: "Tranh ca định giả đi/ếc trò này đến bao lâu nữa? Không sợ Châu Tuyết Ninh bỏ chạy à?" Văn Tranh nghịch chiếc máy trợ thính, thong thả đáp: "Cũng sắp chán rồi, tối nay sẽ nhận lời cô ấy thôi." "Máy trợ thính của chú nhà người thật ổn đấy." Để trả đũa, tối đó tôi cố ý gọi nhầm tên chú hắn khi tỏ tình. Trước ánh mắt sửng sốt của Văn Tranh, tôi bước đến trước mặt người đàn ông kia, ngại ngùng e thẹn: "Mấy lần trước em hồi hộp quá, chỉ mượn Văn Tranh tập dượt thôi, chú đừng hiểu nhầm." Người đàn ông vốn điềm tĩnh giờ đây đôi mắt sâu thẳm như vực, hắn chỉ vào tai mình: "Không sao, mấy lần trước... ta không nghe thấy."
Chương 10
Chương 8
Chương 11
Chương 7
Chương 7
Chương 22
Chương 7
Chương 27
Bình luận
Bình luận Facebook