0
Lượt đọc0
Theo dõi7
ChươngVừa nhận được cuộc gọi thông báo giải tỏa, Trần An đã đề nghị chia tay tôi. Lúc ấy, đồ ăn tôi gọi vừa được giao đến. Hắn nhíu mày, giọng đầy chán gh/ét: "Em xem bản thân đi, ăn uống phải đặt đồ mang về, việc nhà cần người giúp việc. Ngoài anh, ai còn dám lấy em nữa?" Tôi tức gi/ận, vỗ một xấp tiền mặt vào tay anh shipper đang đứng xem nhiệt tình: "Anh ấy bảo em không ai nhận, còn anh thì sao? Nhận em không?" Chàng shipper cúi đầu suy nghĩ, gật đầu đồng ý. Về sau, anh ta cứ lảng vảng ở nhà tôi, tìm mọi cách để thực hiện "nghĩa vụ chim hoàng yến" với tôi. Tôi chống tay lên eo thon chắc khỏe của anh ta, giọng run run nài nỉ: "Như vậy... có phải nhanh quá không?" Anh ta lại ép sát tôi vào góc tường, giọng khàn khàn đầy mê hoặc: "Đã nhận tiền của chị rồi, không làm tròn bổn phận sao được?"
Bình luận
Bình luận Facebook