0
Lượt đọc0
Theo dõi7
ChươngBị bỏ rơi ở quê suốt 10 năm, vừa về nhà đã thấy em gái kế cư/ớp mất dây chuyền của tôi. Tôi tốt bụng nhắc nhở:
"Đây là đồ của vị hôn phu tôi, anh ấy rất đi/ên cuồ/ng đấy, em đừng lấy đi."
Em gái kế kh/inh khỉnh hắt mũi:
"Cũng chỉ là thằng nhà quê quê mùa, hắn có dám đi/ên thì cứ đi/ên thử xem!"
Kết quả ngày hôm sau ở trường, thiếu gia Chu Cốc An siết cổ cô ta:
"Đây là thứ đồ mà mày có quyền đụng vào?"
Nhìn ánh mắt kinh hãi của em gái kế, tôi nhún vai:
"Đã bảo mà, anh ấy là kẻ đi/ên rồi."
Chương 10
Chương 7
Chương 7
Chương 8
Chương 11
Chương 8
Chương 11
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook