0
Lượt đọc0
Theo dõi6
ChươngMẹ tôi là kế thất, nhưng chỉ một lòng mưu tính cho các con của vợ cả.
Chị cả thích tiểu thế tử của Trấn Bắc hầu, mẹ rõ ràng biết tôi và thất công tử nhà họ tình đầu ý hợp, vẫn gật đầu định luôn hôn sự của chị.
「Linh Tĩnh, chị cả con từ nhỏ đã mất mẹ, con nhường chị ấy đi.」
Tôi vừa cẩn thận chọn lựa, thấy phủ Trung Cần bá tước gia phong thuần chính, mẹ đã lập tức lên cửa họ hỏi cưới đích nữ cho anh cả.
「Linh Tĩnh, cưới vợ phải lấy người hiền, anh cả con từ nhỏ côi cút, mẹ phải lo tính cho nó nhiều hơn.」
Phải, anh cả chị cả không có mẹ, nên chiếm trọn yêu thương của mẹ tôi.
Tôi có mẹ, nên đành cam chịu nhường nhịn họ mọi thứ.
Về sau, anh cả gây ra họa sự, phụ thân đem tôi gả cho quốc công gia danh tiếng bê bối.
Mẹ vui cười tươi rói: 「Linh Tĩnh, con cao giá rồi, sau này càng phải giúp đỡ phụ huynh.」
Tôi nhất định sẽ "giúp đỡ" họ thật chu đáo, chỉ mong khi ấy họ đừng hối h/ận.
Chương 7
Chương 6
Chương 8
Chương 16
Chương 8
Chương 6
Chương 7
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook