0
Lượt đọc0
Theo dõi6
ChươngHoàng nhiếp chính là do ta nuôi dưỡng. Thiên hạ đều bảo hắn âm trầm tà/n nh/ẫn, th/ủ đo/ạn đ/ộc á/c, nhưng ta chẳng tin. Bởi trước mặt ta, hắn luôn giữ thái độ thanh cao tự trọng, cung kính gọi ta hai chữ "tiểu mẫu". Cho đến khi ta chứng kiến hắn tự tay ch/ém ch*t kẻ đến cầu hôn ta, tóc đen rũ rượi, giọt m/áu đọng khóe mắt tựa nốt ruồi lệ, diễm lệ mà t/àn b/ạo như La Sát giáng thế. Ta khiếp vía bỏ chạy trốn đi. Hắn bắt ta về, ép sát vào góc giường, dục niệm dồn nén mười năm cuồ/ng bạo như muốn ngh/iền n/át thân thể ta. Giọng hắn khản đặc: "Tiểu mẫu đã thấu tỏ, nhi tử đâu cần giả làm quân tử nữa. Mười năm nay... con khổ sở lắm rồi."
Chương 13
Chương 24
Chương 11
Chương 11.2
Chương 15
Chương 15
Chương 6
Chương 9
Bình luận
Bình luận Facebook