1
Lượt đọc0
Theo dõi7
ChươngĐể c/ứu công ty của Bạch Nguyệt Quang, Lục Dã đẩy tôi vào phòng của đối tác.
Không màng đến việc tôi là vị hôn thê của hắn.
"Tô Hà, nhà họ Lục đã chăm sóc cô nhiều năm như vậy, đến lúc cô báo đáp rồi."
Về sau, Lục Dã đứng trước cửa khách sạn chờ tôi liều mạng chống cự, để có cớ chính đáng c/ứu tôi ra.
Nhưng lại nghe thấy giọng tôi nghẹn ngào: "Đau quá, anh nhẹ tay thôi."
Đêm đó, vị đại thiếu gia nhà họ Lục vốn điềm tĩnh đùng đùng nổi gi/ận, đi/ên cuồ/ng đ/ập ghế vào cửa phòng, đôi mắt đỏ ngầu c/ầu x/in hôn thê của mình bước ra.
Bình luận
Bình luận Facebook